Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ

Chương 322 : Thổ lộ tình hình thực tế

Ngày đăng: 16:49 18/04/20


Chu thị nghiêm khắc như vậy, không chỉ vì làm chủ cho Tưởng thị. Mà

vì giữ gìn thanh danh của Liên gia, bà phải làm như vậy, rồi bắt Triệu

Tú Nga thừa nhận những lời của nàng là bịa đặt.



Mặt khác, Chu thị làm như vậy, thứ nhất có thể lôi kéo Tưởng thị, lại để cho Tưởng thị cảm kích bà, đồng thời cũng làm mất mặt Triệu Tú Nga,

thừa cơ gây khó dễ cho Triệu Tú Nga. Lôi kéo một người, giẫm đạp một

người, nâng uy tín của mình, để cho hai cháu dâu về sau càng thêm nghe

lời của bà.



Những năm này nắm trong tay việc nội trợ của một đại gia đình, Chu

thị cho tới bây giờ cũng không phải là kẻ ngu dốt. Là một người đến một

chữ to cũng không nhận ra, tầm mắt chỉ bó hẹp trong đại viện Liên gia,

là một mảnh bầu trời của phụ nhân. Chu thị đối với quyền mưu cùng việc

nắm giữ nhân tâm là đến từ bản năng, trời sinh khôn khéo.



Chỉ là, Triệu Tú Nga cũng không phải dễ dàng khuất phục như vậy.



Triệu Tú Nga phát giác, nàng đã hoàn toàn ở hạ phong, Chu thị thiên vị Tưởng thị, hoàn toàn nghe không vào lời của nàng rồi.



“Để cho ta bồi tội với nàng, kiếp sau cũng đừng mơ tưởng.” Triệu Tú

Nga thì thầm trong miệng, đột nhiên hai tay ôm lấy bụng kêu ai ôi! ai

ôi!!!



“Đau bụng, đau chết mất, Nhị Lang, cứu mạng a. Nương, nhanh đến cứu

mạng a.” Triệu Tú Nga đưa kim bài miễn tử của mình ra – nàng đang mang

hài tử của Liên gia.



Cái niên đại này, chú trọng đến nối dõi tông đường. Thời gian mang

hài tử nữ nhân là lớn nhất. Mặc dù là hộ nông dân, đông con cháu, nhưng

đây cũng là thói quen, cũng không thể không có chỗ cố kỵ. Đương nhiên,

điều này cũng còn tùy người.



Nói thí dụ như Trương thị, mang thai hài tử nên làm cái gì thì làm,

cho ăn cái gì thì ăn cái đấy, không kêu khổ không kêu mệt, Chu thị không có đem chuyện nàng sanh con là đại sự gì. Trên thực tế, Chu thị cho tới bây giờ cũng không đem việc sinh con của bất kỳ con dâu nào cho là đại

sự.



Nhưng Triệu Tú Nga thì khác. Nàng có thể khóc có thể náo loạn, nói là do hài tử để cho mọi người không thể không nhường nhịn nàng.



Việc tuy không to tát lắm nhưng cũng không có nghĩa nếu như hài tử

trong bụng Triệu Tú Nga ở trước mặt Chu thị gặp chuyện không may, nàng
“Nhanh nín khóc, cháu là đứa bé tốt, thẩm tin tưởng cháu.” Trương thị vỗ vỗ tay Tưởng thị, hiền hoà nói.



“Tứ thẩm, thẩm hiểu rõ cháu, cháu cho dù chết oan cũng không thành quỷ hồ đồ.” Tưởng thị nức nở nói.



Trương thị ôn nhu, từ ái, tình thương của mẹ thường xuyên bộc lộ,

Tưởng thị lúc này cần đúng là sự đồng cảm, thân thiết, biết lắng nghe

hơn nữa sẽ không đem lời của nàng tuyên truyền ra bên ngoài.



“Đại chất tử của thẩm kia, người ta châm ngòi hai câu, hắn đã vội tin tưởng, hô hào muốn bỏ cháu. Vốn là chuyện không thể nào, hắn lại cứ như vậy mà tin tưởng, không có cũng biến thành có, giả dối cũng thành sự

thật rồi. Những năm này, cháu không có làm gì có lỗi với hắn…” Tưởng

thị nhịn không được liền nói ra những bất mãn của mình về Liên Kế Tổ.



“Chuyện kia hắn chính là nhất thời hồ đồ thôi suy nghĩ cẩn thận rồi, hai ngươi vẫn hảo hảo là vợ chồng, chớ vì chuyện này mà để trong nội

tâm lưu lại vướng mắc gì” Trương thị khuyên giải nói.



Tưởng thị khóc lóc kể lể một hồi, nàng dù sao cũng là nữ nhân có tự

chủ rất mạnh, cũng không có nói sẽ vùng lên hay giở thủ đoạn gì, mà chỉ

chậm rãi thu nước mắt. Nữu Nữu trong giấc mộng uốn éo cơ thể một chút,

tựa hồ muốn tỉnh lại. Tưởng thị liền lau khô nước mắt, ôm Nữu Nữu, cùng

Trương thị cáo từ rồi đi ra ngoài.



“Việc này, rốt cuộc là thật hay là giả?” Tiễn Tưởng thị xong, Trương

thị không khỏi nhíu lông mày nói, “Mẹ thấy, vợ Kế Tổ là người tốt, không giống như là cái loại người này.”



“Con cũng không tin đại tẩu thật có cái gì cùng bộ đầu kia.” Liên Mạn Nhi nghĩ rồi nói.



“Con cũng hiểu được vợ Kế Tổ không phải người như vậy a.” Trương thị nói.



“Con chính là cảm thấy, nàng là người thông minh, sẽ không làm chuyện điên rồ.” Liên Mạn Nhi nói ra lời những suy nghĩ của mình. Chu Bộ đầu

kia đã kết hôn, Tưởng thị cùng hắn căn bản cũng không có chỗ tốt gì.

Tưởng thị tự chủ, tỉnh táo, sẽ không làm ra bất luận sự tình gì đối với

chính nàng bất lợi, lại càng không phải là người sẽ vì “tình yêu” mà

choáng váng đầu óc.



“Vợ Kế Tổ cũng không dễ dàng, Đại thẩm con thà rằng để cho nàng mạo

hiểm tìm Bộ đầu kia nhờ mang hộ tín, cũng không nói cho Kế Tổ, ” Trương

thị hướng phòng trên nhìn thoáng qua, “Không phải là con ruột, thì bề

ngoài dù đối tốt thế nào, trong lòng trước sau gì cũng cách một tầng…”