Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ
Chương 321 : Thật giả khó phân biệt
Ngày đăng: 16:49 18/04/20
Edit: Leticia
So với Tưởng thị, Triệu Tú Nga đối với đề tài này thì phản ứng khá kịch liệt và trực tiếp hơn nhiều.
“Ta nổi tiếng, một nắm đấm lớn có thể chế phục một người, một cánh
tay có thể gánh một người chạy. Ngươi đến nhà hàng xóm láng giềng của
nhà chúng ta hỏi thăm một chút, ai có thể nói ra nửa điểm sai lầm của ta hay không? Để ta đi đến miếu thờ thề, nếu không ta sẽ thề ngay ở đây để cho ngươi mở mang tầm mắt.” Triệu Tú Nga tay chỉ lên trời nói, tựa hồ
nàng là nữ nhân hiền lương trong sạch nhất trong thiên hạ.
“Ngươi lấy cái gì để so với ta? Ta nhổ vào, ta là con dâu được Liên gia dùng tam thư lục lễ rước về, dùng tuyệt bút sính lễ ngàn thúc vạn
thỉnh cưới vào cửa đấy. Ngươi là cái gì, chỉ là một kẻ ăn hết bữa nay
không biết bữa sau, chỉ biết nhặt lá ăn rau, là kẻ sa cơ thất thế, nhờ có người thân thích, nửa bán nửa tặng đưa vào cửa Liên gia đấy. Ta vẻ
vang vào cửa với rương hòm đồ cưới có thể chất lên mấy chiếc xe ngựa,
còn ngươi vào cửa như thế nào, chỉ có mình không với một cái túi vải,
ngươi tưởng mọi người không ai biết nội tình đấy à, những năm nay ngươi
là loại người gì mà bây giờ còn ra vẻ. Họ Tưởng kia, ngươi có cái gì
bằng ta mà lớn tiếng nói ta hẹp hòi, bằng ngươi cũng xứng!”
Phân bua cho mình xong, Triệu Tú Nga lại bắt đầu chỉ vào Tưởng thị trách mắng.
Bởi vì hai chị em dâu nói về chủ đề xấu hổ này, nên Liên Mạn Nhi mặc
dù muốn tiến lên khuyên can, nhưng cũng không tiện ra mặt. Đúng lúc này, nghe được những lời này vẻ mặt lại càng nhăn lại. Theo những lời Triệu
Tú Nga nói về những sự tình này của Tưởng thị, vậy mà nàng một chút
cũng không biết, hơn nữa còn là chuyện xảy ra trước khi Triệu Tú Nga gả
vào Liên gia.
Xem ra Triệu Tú Nga đối với Tưởng thị đã có một phen vất vả tìm hiểu.
“Ngược lại ngươi lại hướng trên người ta mà đổ phân, còn không phải
bởi vì ta nói đến chỗ đau của ngươi. Ngươi đây là con heo trả đũa.” Nhìn Triệu Tú Nga nâng cao bụng bầu, nhao nhao chửi mắng. Tinh thần của nàng vẫn như cũ đặc biệt hào hứng.”Ngươi cho rằng ngươi làm chuyện xấu, giấu diếm đến mưa gió không lọt ra kia. Ta nói cho ngươi, trên đời này không có bức tường nào không lọt gió. Ngươi là người hiền lương nhất của Liên gia, là đại tẩu trong trắng mà tại bữa tiệc kết hôn của chú em chồng,
ngươi không nhịn được mà đi gặp riêng nam nhân, việc này mà ngươi cũng
làm ra được. Ta chỉ nói thôi mà miệng cũng run lên, ôi!!!!”
Triệu Tú Nga nói đến đây còn dí dỏm chỉ bờ môi đang cong lên của chính mình.
Ngay từ đầu chỉ là lập lờ nước đôi, châm ngòi thổi gió một hai câu
trước mặt Liên Kế Tổ, mà bây giờ nói rõ ràng như vậy. Dường như càng
chứng minh Tưởng thị không trong trắng và mới có thể cho thấy sự trong sạch của nàng.
Kỳ thật nhiều khi, đối mặt với rất nhiều sự tình, đại đa số mọi người đều có loại tâm lý này.
“Nội, ngài đừng để những lời hoa ngôn xảo ngữ của nàng dụ dỗ được
ngài. Đóa Nhi cùng nàng đã sớm tính toán rồi. Nội là người khôn khéo sao vừa rồi nội không phát hiện lúc Đóa Nhi nói chuyện còn phải nhìn sang
chỗ nàng. Chuyện này chắc chắn là có dối trá.” Triệu Tú Nga nói.
Bất đồng với Tưởng thị, khi Tưởng thị vừa nghe nói chữ hưu thì phản
ứng rất kịch liệt. Nhưng Triệu Tú Nga thì đối với việc bị đuổi đi, bị
hưu thì hoàn toàn không để ý, coi đó là việc không đáng lo. Nàng kiên
trì như cũ, lời nàng nói là đúng sự thật.
“Ngươi lại còn ngang ngạnh cãi lại, ngươi thật không biết xấu hổ,
nhưng Liên gia chúng ta còn muốn có mặt mũi. Ngươi thì sung sướng rồi,
bắt đại tẩu ngươi nhận lỗi sai. Về sau ngươi nếu còn dám nói những lời
bát nháo, giả dối như vậy, ta nghi ngờ trong bụng ngươi mang chính là
cái kim thai, Liên gia chúng ta không muốn ngươi nữa.”
Thái độ của Chu thị rất kiên quyết, lại nói với Liên Kế Tổ.
“Còn không mau tới, giúp vợ ngươi đứng lên. Ngươi cũng là đồ nhu
nhược, ai là người gì ngươi còn nhìn không ra, nghe lời ngoại nhân, vội
vàng hắt nước bẩn khiến vợ ngươi bị ủy khuất. Lần này ta trước không
cùng ngươi tính toán, sau này nếu ngươi còn tái phạm, hồ đồ như vậy,
ta tính toán với ngươi một thể!”
Liên Mạn Nhi ở bên ngoài, nghe ở bên trong Chu thị nhanh như vậy đã
chặt đứt được thị phi thì không nhịn được mà âm thầm gật đầu. Lại nói
tiếp, gừng càng già càng cay, Chu thị hẳn là biết rõ việc này nếu dính
vào thì không phải việc nhỏ, nhanh như vậy mà đã quyết định rồi, đối với mọi người, đối với danh dự của Liên gia là tốt nhất.
Liên Kế Tổ cùng Liên Tú Nhi hai người đỡ Tưởng thị từ trên mặt đất đứng lên, ngồi ở bên người Chu thị.
Triệu Tú Nga thấy Tưởng thị nói dăm ba câu, liền được Chu thị ủng hộ, nàng hiện tại hoàn toàn rơi xuống hạ phong, không khỏi hừ lạnh một
tiếng, không phục lắm.
“Bảo ngươi nhận lỗi trước mặt đại tẩu ngươi, ngươi không nghe thấy?
Ngươi hôm nay không bồi tội, về sau ngươi cũng đừng làm người Liên gia
chúng ta.” Chu thị vỗ vỗ bả vai Tưởng thị, rồi ngẩng đầu, trừng mắt với
Triệu Tú Nga, nghiêm khắc nói.