Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ

Chương 336 : Nghịch chuyển

Ngày đăng: 16:50 18/04/20


“Không chia nhà nữa ư?” Hà thị có chút kinh ngạc hỏi.



“Dĩ nhiên không chia được, cái này còn phải nói sao.” Liên Thủ Nghĩa

biết Hà thị đau lòng, đồ về tay mình rồi không nỡ trả về, “Bây giờ đại

ca quyên giám sinh, ngươi nhìn mấy thứ Tống gia đưa tới xem, hai phong

bạc đó, trước kia có bao giờ tặng bạc cho chúng ta đâu… Chẳng bao lâu

nữa đại ca chắc chắn sẽ đi làm quan. Đến lúc đó sẽ rất uy phong, bạc hẳn ào ào tuôn vào. nếu chúng ta ở riêng thì có thể được gì? Không ở riêng, thu nhập của hắn cũng là của chúng ta. Mấy năm nay chúng ta ăn đồ ăn

khó nuốt, cung ứng hắn, giờ hắn cất đầu dậy được rồi, muốn ở riêng, nghĩ ta là người ngu sao?”



“Chúng ta náo loạn hai ngày rồi, nói không chia nữa là sẽ không chia nữa ư?” Hà thị vẫn có chút chần chờ.



“Cha mẹ chắc chắn sẽ không đồng ý chia, nếu chúng ta không đồng ý,

đại ca muốn chia cũng không chia được. Nhanh lên, lấy hết đồ ra, trả về

cho đại ca, sau này còn dễ ăn nói.” Liên Thủ Nghĩa vừa nói vừa thúc

giục, “ Vợ Nhị Lang, đồ vật chia cho con cũng phải trả lại. Chúng ta

phải nhìn xa một chút, chút đồ này có là gì, sau này theo đại bá của con đi nhậm chức, muốn gì chẳng được.”



Hôm qua mọi người ở chi thứ hai lục đồ nhà Liên Thủ Nhân, lấy trộm

không ít thứ về. Triệu Tú Nga bị Tưởng thị ngăn cản, không đi được, sau

khi trở về nàng yêu cầu chia đồ.



Liên Thủ Nghĩa và Hà thị ban đầu không muốn, nhưng lúc đó đang là lúc nguy cấp của việc chia nhà, nếu người một nhà náo loạn sẽ không ổn, hơn nữa trong chuyện này Triệu Tú Nga có công tính kế, Nhị Lang bỏ nhiều

sức. Liên Thủ Nghĩa biết Triệu Tú Nga khó dây dưa, lại có nhược điểm đồ

cưới bị lấy, vì vậy lấy ra mấy thứ chia cho nàng.



“Mặt đều xé rách, hiện tại trả lại đồ không phải tự làm mất mặt.” Triệu Tú Nga hừ lạnh.



“Hắn muốn đánh thì để cho hắn đánh, đánh xong lại quay về bàn bạc.”

Liên Thủ Nghĩa liền nói, “Sau này chúng ta sẽ sống chung. Chuyện này

cũng không khó xí xóa như vậy. Hơn nữa, các con đừng cho là chúng ta cầu khẩn đám người đại bá của các con. Chúng ta làm vậy là cho hắn thể

diện. Ta nói không chia nữa, hắn cũng đừng mong bỏ rơi chúng ta. Sau này bọn họ có gì, chúng ta cũng được một phần.”



Liên Thủ Nghĩa thu bụng ưỡn ngực, trung khí mười phần nói.



“Đồ chỉ còn mấy thứ, đồ trong rương của các nàng vốn là bí mật. Nếu

là giấu ông bà nội, các nàng cũng không thể nói rõ.” Triệu Tú Nga lại

nói, “Chậc chậc, không nhìn thì không biết, các nàng ẩn dấu không ít đồ
“Con còn trẻ con sao, con cư xử như thế nào vậy? Con muốn ở riêng thì làm ầm ĩ, không muốn nữa thì lại làm vậy, con còn nghĩ ta là cha con

sao?” Liên lão gia tử nhỏ giọng mắng.



“Cha, con biết sai rồi. Sau này cha nói một là một, con cũng không

dám hai lời.” Liên Thủ Nghĩa vừa gào khan vừa dập đầu trước Liên lão gia tử.



“Con đứng lên đi, cũng sắp có cháu rồi, còn không sợ dập vỡ đầu.” Liên lão gia tử nói.



“Cha, chuyện kia….” Liên Thủ Nghĩa ngẩng đầu lên nhìn Liên lão gia tử.



“Ở riêng hay không, cha còn phải hỏi đại ca con.” Liên lão gia tử rũ mắt xuống nói.



“Cha, chuyện này chỉ cần cha nói một câu. Cha nói không chia nữa, đại ca cũng không dám cãi lại. Hắn dám nói không với cha, con sẽ không

buông tha cho hắn.”



Liên lão gia tử giương mắt nhìn Liên Thủ Nghĩa một cái.



“Con để ta ra mặt hỏi trước đã.” Liên lão gia tử giơ tay lên xua Liên Thủ Nghĩa, phân phó Liên Tú Nhi, “Đi gọi đại ca của con đến đây.”



Liên Thủ Nghĩa vừa ra khỏi Đông phòng thì Liên Thủ Nhân đi theo Liên Tú Nhi vào phòng.



“Lão Đại, ngồi xuống nói chuyện.” Liên lão gia tử kêu Liên Thủ Nhân ngồi xuống cạnh mình.



“Cha, con tính toán…” Liên Thủ Nhân ngồi trên giường, mở miệng nói.



“Vừa rồi lão Nhị tới đây, nói với cha là hắn không muốn ở riêng nữa.

Lão Đại, chuyện này con thấy thế nào? Con muốn chia nhà hay không?” Liên lão gia tử cắt ngang lời Liên Thủ Nhân.



“Cha, chuyện này không phải đã nói rõ rồi sao, ở riêng hay không đều

do cha quyết định.” Liên Thủ Nhân kinh ngạc nói. Liên lão gia tử không

đổi câu hỏi nhưng lần này Liên Thủ Nhân trả lời khác đi, cũng không

giống lần đầu tiên, trước cho thấy hắn không muốn ở riêng.



Ánh mắt Liên lão gia tử lóe lóe, trong lòng âm thầm thở dài.



“Cha quyết định thế nào con cũng nghe sao?”