Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ
Chương 349 : Chấm dưa góp
Ngày đăng: 16:50 18/04/20
Edit: Lãnh Phong
Beta: Sakura
So xem ai cao hơn. Chuyện này có lẽ trong mắt
người lớn là chuyện thật ngây thơ, trẻ con đấy nhưng trong mắt bọn nhỏ
thì đây là một chuyện rất nghiêm túc đáng được bọn chúng dồn hết tâm sức chú ý.
Trầm Khiêm nói muốn so chiều cao, Ngũ Lang và tiểu Thất đều không muốn nói phản đối.
Liên Mạn Nhi cười nói: “So thì so chứ sao.”
Mấy đứa trẻ con thương lượng một phen quyết định để Ngũ Lang lên đầu
tiên.Ngũ Lang đứng sát vào cây dương thụ, sau đó Trầm Khiêm lấy từ trong người ra một ngân đao nhỏ kiễng chân lên, vươn tay ra vạch lên thân cây một vạch ngang với đỉnh đầu Ngũ Lang.
Tiếp đó đến phiên tiểu Thất. Tiểu Thất dựa vào cây dương thụ cố gắng
đứng thẳng tắp, sợ mình thấp hơn mọi người, lại đợi cho Trầm Khiêm vạch
một vạch lên thân cây, sợ lẫn lộn với người khác, tiểu Thất hướng Trầm
Khiêm nói: “Tiểu Cửu, ngươi cho ta mượn đao một chút.”
“Ta lớn hơn ngươi, ngươi phải gọi ta là tiểu Cửu ca. Không.Ngươi gọi
ta là Cửu ca.”Trầm Khiêm rất nghiêm túc mà nói. Trước kia hắn cũng không để ý chuyện này nhưng giờ hắn mới biết trong mắt Liên Mạn Nhi hắn cũng
chỉ là trẻ con như tiểu Thất. Điều này làm cho hắn trở nên mẫn cảm với
cách xưng hô hơn. Muốn tiểu Thất gọi hắn là ca chính là muốn vạch rõ hắn người lớn hơn so với tiểu Thất.
“Tiểu Cửu ca, ngươi cho ta mượn đao đi.” Tiểu Thất cũng không tranh
giành với Trầm Khiêm, hắn là nhỏ nhất trong nhà, gọi ca ca tỷ tỷ cũng là thói quen rồi thêm một Trầm Khiêm nữa cũng không khác gì.
Tiểu béo thấy tiểu Thất đồng ý gọi hắn là ca thì rất vui, cũng không
để ý cái chữ “tiểu” ở phía trước, liền đưa tiểu ngân đao cho tiểu Thất.
Tiểu Thất nhận lấy ngân đao, vạch lên trên cây dương thụ cạnh vạch chiều cao của hắn một chữ “thất”.
Còn lại Liên Mạn Nhi và Trầm Khiêm.Trầm Khiêm nhìn Liên Mạn Nhi đảo tròn mắt cười hì hì: “Mạn Nhi, ngươi lên trước đi.”
Liên Mạn Nhi không biết Trầm Khiêm có chủ ý gì, cũng không tranh
giành với Trầm Khiêm liền đi lên dựa thẳng lưng vào gốc dương thụ.
“Để ta, để ta.” Thẩm Khiêm giật lấy cây đao trong tay tiểu Thất rất
nhanh vạch một vạch ngang đỉnh đầu Liên Mạn Nhi lên thân cây. Xong, hắn
không?”
Trầm Khiêm cũng thấy Trương thị làm đồ ănrồi. Sáng ra đi sớm chưa
kịp ăn nhiều lắm, về sau cũng chỉ ăn hai khối điểm tâm, đến giờ ngửi
thấy mùi thức ăn trong bếp bay ra, hắn có chút đói bụng.
“Để ta đi hỏi Lục ca xem thế nào.”Nói xong, Trầm Khiêm chạy đi luôn hỏi Trầm Lục.
Huyện lệnh huyện Gấm Dương cùng chúng thân sĩ đều lần lượt dâng bái
thiếp muốn bái kiến Trầm Lục. Thẩm Lục liền triệu kiến huyện lệnh nói
chuyện luôn tại cửa hàng nhà Liên Mạn Nhi. Cụ thể nói chuyện gì Liên Mạn Nhi không ở đó nên cũng không biết chỉ thấy một lát sau tri huyện đi ra liền đi thẳng ra phía ruộng ngô nhà Liên Mạn Nhi phân phó người dưới
dựng lên các biển báo ở bốn góc ruộng ghi rõ người không phận sự cấm
vào, ai dám trộm cắp hay làm hư hao gì là phạm vào trọng tội sẽ nghiêm
phạt.
“Còn nói muốn cử người đến canh chừng nữa đấy.”Trương thị nói với
Liên Mạn Nhi “Chúng ta vốn định vài ngày nữa ngô lớn hơn còn phải mướn
thêm người canh đồng.Huyện thái gia làm vậy chúng ta cũng bớt việc phải
lo.Đây là nhờ Trầm Lục gia cả đấy.’
Trầm Khiêm lại hỏi Trầm Lục, Trầm Lục liền nói để Liên Mạn Nhi các nàng mang đồ ăn lên.
Liên Mạn Nhi và Trương thị bưng hai khay đem đồ ăn đã chuẩn bị tốt
dọn ra mặt bàn. Đồ ăn cũng không nhiều nhưng mỗi món đều làm rất cẩn
thận.
Món đầu tiên là Cá xào lăn ớt. Cá liên hoa vừa mua về gỡ bỏ hết
xương, thái nhỏ nhúng qua trứng gà rồi thả vào chảo dầu đang sôi liền
vớt ra ngay, xong xuôi lại xào lại với ớt. Món thứ hai là Ngô hạt
thông.Ngô non vừa hái về tách hạt ra, chần qua nước nóng.Thả hạt thông
vào chảo dầu đảo qua một chút trước rồi lại cho thêm ít dầu, đổ hạt ngô
vào xào cùng.
Món thứ ba là món quan trọng nhất lại làm đơn giản nhất là món mà hộ
nông dân bọn họ hay ăn,chấm dưa góp. Đem tất cả rau quả tươi non mới hái như dưa chuột, quả cà, ngọn cây ớt, hành lá, làm đậu hủ, còn có ô mễ
nhà Liên Mạn Nhi mới mang từ ruộng về tất cả cắt thành đoạn ngắn bầy vào một cái mâm lớn, ở giữa đặt môn cái chén nhỏ đựng tương mới lấy ra từ
chum.