Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ

Chương 362 : Yêu cầu

Ngày đăng: 16:50 18/04/20


Trương thị nghe Liên Mạn Nhi nói, nghĩ nghĩ, sắc mặt cũng biến không tốt.



“Ta vốn nghĩ, các con cũng đi thăm Tống gia một lần, người ta Tống

gia lão thái thái chiêu đãi các con cũng không tệ. Nàng không phải muốn

đi thị trấn ư, ta mới rồi còn định chuẩn bị khoai lang gì đấy, cho nàng

mang đi qua, thể hiện ta một phần tâm ý, cũng cho nàng và Hoa Nhi có thể diện.”



“Mẹ, cho dù con muốn cho Tống gia gì đó, chính mình sẽ đi ah. Nếu

thẩm ấy là người tốt, con không có gì để nói. Nhưng thẩm ấy không phải.” Liên Mạn Nhi lên tiếng, đồng thời trong lòng nghĩ, Trương thị nhiệt

tâm, nhưng vô tâm nhãn, người ta hơi làm bộ cười cười, nàng liền coi

người ta thành tri kỷ.



“Ai, ta chính là vô tâm nhãn như vậy. Thấy người ta hơi tốt một chút, ta liền quên chuyện cũ, là một mảnh nhiệt tâm.” Trương thị thở dài,

sống nhiều năm như vậy, nàng biết mình là người thế nào, trong lòng cũng rõ ràng.



“Được, đại thẩm người này, ta về sau vẫn là cách nàng xa một chút. Từ từ sống qua ngày không được sao, cả ngày quanh co lòng vòng. Hại người

khác, chính mình có thể đạt được lợi ích gì? Người với người thật không

giống nhau.”



“Mẹ chỉ nhớ kỹ thẩm ấy là loại người nào, gặp phải chuyện gì, trong lòng tỉnh táo chút là được.” Liên Mạn Nhi lên tiếng.



Ăn cơm tối xong, Trương thị vừa dọn dẹp hoàn tất, Cổ thị liền cười

tủm tỉm đứng ở cửa. Vừa vào cửa, liền nói Liên Hoa Nhi và Tống gia, lại

khen Liên Chi Nhi, Liên Mạn Nhi mấy lần.



Cổ thị khéo miệng, biết ăn nói, mặc dù biết rõ nàng ta không nói thật tâm, nhưng những lời kia vẫn thật dễ nghe.



Cổ thị lại nói ngày mai muốn vào thành xem Liên Hoa Nhi, muốn mang cho Liên Hoa Nhi chút đồ.



“Hoa Nhi là khuê nữ nhà ta, ta cho cái gì, không cho cái gì, Hoa Nhi

cũng không thể nói gì. Khả người ta Tống gia là đại gia tộc, còn có Tống lão phu nhân . Ta vừa rồi cùng mẹ ta nói chuyện này. Mẹ ta liền nói nhà nông gia chúng ta, có thể cho cái gì. Kỳ thật, người ta Tống gia cũng

không thiếu cái gì, ta định đem trong vườn, trong đất tươi mới ngoạn ý

mang cho một chút. Kia hai nhà đều có thể diện, người ta có nói, cũng

nói ta Liên gia coi trọng người ta, hiểu cấp bậc lễ nghĩa, cũng làm ta

rạng danh”



Trương thị ngồi đối diện Cổ thị, nghe nàng nói những lời này. Nếu vừa rồi không được Liên Mạn Nhi gợi ý, nàng lúc này khẳng định nhiệt tâm
việc, Tứ nhi tử đã ở riêng vẫn ra tay tương trợ, Liên gia vẫn là một đại gia tử. Điều này hợp tâm ý của ông, một nhà hòa thuận.



Rạng sáng ngày hôm sau, Cổ thị mang Liên Đóa Nhi cùng vào thành.



Cổ thị đi rồi, Chu thị ngồi trên giường, cười lạnh hai tiếng.



“Nàng ta đi cũng thật khéo, đây là lười biếng mà. Không phải sắp thu

hoạch vụ thu sao. Chờ mà xem, ta chưa thu hoạch xong, lão dâu cả còn lâu mới về.” Chu thị trước mặt con dâu, cháu trai, cháu gái nói.



“Nội, bà đã biết, còn để đại thẩm đi. Lão nhân gia người không đồng

ý,thẩm ấy còn đi được sao?” Triệu Tú Nga cười khanh khách nói.



“Nàng tinh ranh, không phải mượn cớ đi thăm Hoa Nhi sao? Hoa Nhi sắp

chuyển dạ, đây là thai đầu, ta không cho nàng ta đi, nàng ta ra ngoài

nói, không biết nói ta thành cái gì. Còn nói liên quan đến chức quan của đại bá cháu, liên quan một nhà ta, nếu không đáp ứng, ta liền phạm lỗi

lớn!”



“Một bụng tâm nhãn, ai cũng không bằng nàng ta.” Chu thị khoa tay múa chân nói.



Liên Mạn Nhi ở gian ngoài vừa vặn đi ngang qua, nghe thấy lời nói của Chu không khỏi cười thầm. Liên Thủ Nhân quyên chức giám sinh, Liên gia

tình hình không giống trước kia. Chu thị vẫn giữ thói quen cũ, thí dụ

như cùng Hà thị và Triệu Tú Nga nói xấu sau lưng Cổ thị, chê bai Cổ thị. Hay trước mặt Cổ thị và Tưởng thị nói xấu Hà thị. Có đôi khi là, trước

mặt cháu dâu làm con dâu mất mặt.



Chu thị hành động như vậy hậu quả hiển nhiên dễ đoán. Mà kết quả như vậy, đúng là mong muốn của Chu thị.



Hôm nay, Vương cử nhân sai quản sự đưa một trương thiếp mời cho Liên

Thủ Tín. Vương Ấu Hoài thành hôn, thỉnh Liên Thủ Tín đi ăn cưới.



“… Còn thỉnh lão gia tử cùng Liên đại lão gia cùng đi.” Kia quản sự

lưu lại lời này, nói còn rất nhiều thiếp mời cần đưa, liền cáo từ.



Tiễn bước quản sự, Liên Thủ Tín cầm thiếp mời, có chút sững sờ.



Liên Mạn Nhi liền cầm thiếp mời, nhìn nhìn liền hé miệng cười.