Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ

Chương 38 : Nồi Chén Gáo Bồn

Ngày đăng: 16:44 18/04/20


Editor: Rabbitdethuong

Beta: Tiểu Tuyền

Hai người Liên Thủ Nhân và Cổ thị đều yên tĩnh nghe Liên Hoa Nhi nói chuyện.



“Tứ thúc và tứ thẩm cũng nói một mạng người một mạng người, chuyện

này đã qua lâu như vậy, Mạn Nhi căn bản là không có việc gì, sống so với trước còn lanh lợi hơn. Bọn họ có thể không biết việc này làm ầm ĩ

lên sẽ gây nguy hiểm cho tiền đồ của cha sao? Bọn họ nếu thật như gia

nói hiểu chuyện như vậy, chú ý đại cục, coi chúng ta là người thân, thì

căn bản sẽ không nhắc lại việc này. Nhưng bọn họ ngược lại còn đối với

cha và mẹ động thủ. Cái này căn bản là không có đem chúng ta đặt vào

trong mắt…” Giọng nói tinh tế của Liên Hoa Nhi vang lên.



“Hoa Nhi nói rất đúng, ngươi còn đem người ta làm huynh đệ, còn nghĩ

đến về sau làm quan nuôi bọn họ. Người ta lại xem ngươi là cừu nhân!” Cổ thị nói.



Liên Thủ Nhân không nói gì.



“Ta đi theo ngươi, có được cái danh nương tử tú tài, nhưng lại không

có một ngày tốt đẹp trôi qua. Vừa vào cửa, ta là một đại cô nương phải

mang hài tử cho ngươi, hầu hạ hết người già đến trẻ nhỏ. Kết quả là, còn phải bị nương tử của huynh đệ ngươi đánh. Ngươi có còn là nam nhân

không đấy, về sau còn phải làm quan, trên mặt ngươi có hào quang sáng

rọi…” Cổ thị nhỏ giọng nói.



“Ngươi im lặng chút được không?” Liên Thủ Nhân cảm thấy phiền rồi.



“Ngươi, ngươi còn tức giận với ta.” Cổ thị thấy Liên Thủ Nhân giận,

thì thái độ hùng hổ dọa người, lại nhỏ tiếng khóc lên, “Ai bảo mệnh ta

khổ không có nhi tử, nếu ta có nhi tử, ta cũng không bị vũ nhục như

vậy.”



“Kế Tổ không phải con của ngươi sao?” Liên Thủ Nhân nói.



Cổ thị không nói gì.



“Mẹ, mẹ không có nhi tử, nhưng còn có nữ nhi. Mẹ yên tâm, con sẽ báo thù cho mẹ.” Liên Hoa Nhi nói.



“Hoa Nhi, con có biện pháp?” Cổ thị ánh mắt lập tức sáng.



“Yên ổn chút đi, nếu còn làm ra chuyện gì, lão gia tử sẽ không dễ bị lừa gạt.” Liên Thủ Nhân nói.



“Làm chuyện gì, nếu như không liên quan đến chúng ta, gia làm sao có thể trách chúng ta?” Liên Hoa Nhi cười nói.



“Hoa Nhi, con có ý kiến hay hả?” Cổ thị hướng bên cạnh Liên Hoa Nhi đụng đụng. Hạ giọng nói.



“Chúng ta không cần phải động thủ, có người có thể vì chúng ta phát tiết, bảo đảm sẽ làm cho bọn họ ngậm bồ hòn.” Liên Hoa Nhi dùng ngón

tay chỉ về hương Tây Sương phòng.



“Con nói là…”




“Vì sao?”



“Phụ thân lần này đã hạ quyết tâm.” Liên Thủ Nhân sờ lên mặt của

mình, ngày hôm qua Liên lão gia tử cùng hắn nói rất nhiều, ý tứ trong

lời nói, cho là hắn làm ra chuyện như vậy, vì ở bên ngoài thiếu đi quản

thúc, kết giao bằng hữu bất lương. Bởi vậy muốn hắn trước khi đi tuyển

quan, hắn phải bị quản thúc ở trong nhà.



Cổ thị đã biết tính nghiêm trọng của vấn đề, nên ngồi xuống mép giường.



“Được rồi, về sau ngươi tuyển quan, nhà ở trấn trên cũng bỏ không.”

Cổ thị con mắt đi lòng vòng, đã có tính toán của mình, “Vậy hôm nay liền đi trấn trên, gọi bọn người Kế Tố về.”



Trong Tây Sương, Trương thị và Liên Chi Nhi đang thiêu thùa may vá, Liên Mạn Nhi cũng một tay may vá, theo sát học hỏi.



Tiểu Thất từ bên ngoài chạy vào.



“Làm gì chạy hồng hộc vậy?” Liên Mạn Nhi nói.



“Tỷ, đại thẩm buổi sáng, xài hết hai bầu nước rồi.”



Liên Mạn Nhi và tiểu Thất hì hì nở nụ cười.



Trương thị giận liếc nhìn Liên Mạn Nhi một cái, cũng không nói gì.



“Đại thẩm nói muốn đi trấn trên, bảo Nhị Lang ca ca tìm xe.” Tiểu Thất lại nói.



“Hôm nay là ngày hợp chợ, nếu đi chợ, hiện tại đi cũng quá muộn. Lúc này chợ cũng đã tan.” Trương thị nói.



“Nhị tỷ, ” tiểu Thất ngồi vào bên cạnh Liên Mạn Nhi, “Hoa Nhi tỷ đem

lão cô kéo ra sau nhà, ở bên cạnh khung đậu giác , lén lút không biết

nói cái gì. Đệ muốn tới nghe một chút, lại bị lão cô đuổi trở về .”



“Con cái tiểu thần báo bên tai.” Trương thị cười mắng một câu.



Tiểu Thất hắc hắc mà nở nụ cười.



“Liên Hoa Nhi không phải đang mưu tính chuyện xấu gì a.” Liên Mạn Nhi nói.



“Ai biết, dù sao lão cô và nàng quan hệ tốt, nàng nói cái gì lão cô nghe cái đó.” Liên Chi Nhi nói.



“Có một lần nàng làm chuyện xấu, rồi nói lão cô đánh đệ.” Tiểu Thất vểnh miệng nói.



Đang nói chuyện, thì chỉ nghe thấy bên ngoài có người hô.



“Liên Hoa Nhi có ở nhà không?”