Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ
Chương 406 : Hậu lễ
Ngày đăng: 16:51 18/04/20
Nữ khách tới hôm nay, tất cả đều mời vào chiêu đãi trong nội viện. Từ phòng ngoài đi vào sẽ thấy một cái sân lớn, được lát bằng gạch màu
xanh, có một ít đinh hương được trồng xen lẫn với trúc đào, mái nhà hiên dài của nhà chính che phủ bóng mát, phía dưới là bốn chậu cây lựu lớn,
tiếp đó là hoa hồng được sắp đặt chỉnh tề theo các màu hồng, vàng, trắng xung quanh hành lang, mỗi cây đều có hoa nở rộ, to bằng nắm tay. Ngoài
hoa hồng ra còn có hoa cúc, phần lớn là vàng, trắng, tím, tưởng như chỉ
cần ở phủ Liêu Đông có giống, thì ở đây cũng có.
Những giống hoa và cây này, ngoài được tặng ra thì nhà Liên Mạn Nhi cũng tự mua.
Mặc dù thời tiết hiện giờ cũng đã cuối thu đầu đông, nhưng nhờ được
tô điểm bởi hoa và cây này khiến cho khung cảnh trong viện trở nên tinh
tế, lại tràn trề sức sống.
Vốn theo ý của Tống lão phu nhân là sẽ đến bái lạy cổng chào, và chúc mừng nhà Liên Mạn Nhi. Nhưng dạo này ngày có vẻ lạnh lẽo, thân thể bà
không tốt đi lại, đến ngày hoàn công chỉ có thể sai phái Tổng Hải Long
và Liên Hoa Nhi đến thay.
Lúc Liên Hoa Nhi vào trong nội viện chỉ dẫn theo một nha đầu và một
bà tử. Hai người này Liên Mạn Nhi đều biết, chính là Tôn đại nương và
Tiểu Hồng năm ngoái từng đến Liên gia lão trạch muốn mời Cố thị đến chăm sóc Liên Hoa Nhi khi nàng mang thai.
Hai người này bình thường cũng theo sát hầu hạ bên người Trầm lão phu nhân.
Tống lão phu nhân không tới được nên phái Tôn đại nương đến thay.
Lễ vật Tống gia mang đến rất hậu.
Hai cái bình phong, một cái mặt nhung, thêu khổng tước xòe đuôi, nghe nói là chọn dùng lông chim khổng tước (công) thật thêu thành, rất thích hợp khi tiết trời lạnh, một cái là mặt tơ lụa màu vàng, phía trên thêu
hoa cỏ bốn mùa, thích hợp với khí trời ấm áp.
Một đôi bình song nhĩ *, một bình sứ Thanh Hoa*, bình sứ này so với
Tiểu Thất còn cao hơn một chút. Ở thời kỳ này, những nhà có tiền thường
rất thích đặt bình sứ trong phòng khách để trưng bày. Trong bình sứ có
thể đựng ngũ cốc, hay nước, trên miệng bình có thể dùng để đồ trang trí.
Ngoài ra là hai bộ trà cụ bằng sứ thượng đẳng, hai thếp vải lụa, hai hộp cống trà, hai bức tượng Phật bằng vàng (mạ vàng).
Còn có một hộp gỗ dài, bên trong xếp chỉnh tề một tầng nén bạc.
“…. Phu nhân đừng chê cười, đây là Lão phu nhân nhà chúng ta giữ gìn
trong hòm. Đúng lúc có dịp, liền nói đem đến tặng cho nhà phu nhân.” Tôn đại nương cười nói với Trương thị.
“Lão phu nhân chu đáo, thay chúng ta suy nghĩ. Ta cảm kích còn không kịp đây.” Trương thị liền nói.
nơi trong phòng, tựa hồ là muốn tìm ra chút khuyết điểm, đáng tiếc lại
không tìm được gì.
Liên Hoa Nhi đi vào phòng, đến bên ghế dựa vào giường gạch phía tây ngồi xuống.
Bất quá mới một năm trôi qua, cuộc sống của nhà Liên Mạn Nhi thế
nhưng đã trở nên tốt như vậy rồi. Đại viện rộng rãi, sạch sẽ, hoàn cảnh
thoải mái, có phòng ngủ và phòng khách riêng, cho dù là trước khi nàng
thành hôn, thời điểm ở trên trấn trên cũng không thể hưởng thụ được điều kiện tốt thế này.
Khi đó nàng là tiểu thư nhà tú tài lão gia, phía sau còn có cả một đại gia đình cung cấp nuôi dưỡng.
Nhưng một nhà Liên Mạn Nhi, làm thế nào có thể phát đạt thế này? Lúc ở riêng, rõ ràng chỉ có một nhà chen chúc với nhau trong hai gian sương
phòng bé tí, quần áo mặc trên người chính là đồ cũ sửa lại, đầy miếng
vá, ăn cơm gạo thô khó có thể nuốt trôi, mấy người chung một chỗ, cộng
lại cũng chỉ có mấy văn tiền.
Nhà Liên Mạn Nhi phát tài thế nào, Liên Hoa Nhi cũng Cổ thị đã từng hết sức tìm hiểu qua.
“Ai biết số phận thế nào? Một nhà vất vả kiếm sống, buôn bán, trồng
trọt, cái gì cũng làm, cái gì cũng bán, may mà ở riêng rồi, nếu không
còn không phải là liên lụy cả đến chúng ta à. Như nhà chúng nó, chỉ là
dân đen thấp cổ bé họng, cố gắng kiếm được hai lượng tiện, so với cửa
nhà chúng ta, sớm muộn cũng trở thành thịt trong bát người khác.” Cổ thị từng nói như vậy.
Nhưng khi theo đi nhậm chức, đến huyện thành suy nghĩ của Cổ thị đã thay đổi.
Cổ thị hỏi nàng, có biết tại sao một nhà Liên Thủ Tín lại có thể leo lên được quan hệ với Trầm gia.
“Lẽ ra, chuyện này là không thể nào, chẳng lẽ vì con hay lão phu nhân?”
Cổ thị bảo nàng tìm cơ hội hỏi thăm lão phu nhân một chút.
Vừa khéo chính là lão phu nhân gọi nàng đến, nói xa nói gần cũng là hỏi cùng một vấn đề.
Nàng tự nhiên sẽ không nói ra hết, chỉ nói một phần, cố ý đem Liên gia cùng Trầm gia có thể là người quen cũ, lập lờ nước đôi.
Nhà Liên Mạn Nhi đột nhiên được Hoàng Đế khen thưởng, lại được ngự
ban cho xây cổng chào trước cửa, chuyện này quá mức dự liệu của ả.
“Mạn Nhi, ngươi đúng là tốt số.” Liên Hoa Nhi cười nói, âm ảnh trong ánh mắt ả nháy mắt hiện lên