Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ

Chương 426 : Thái Thương huyện nha

Ngày đăng: 16:51 18/04/20


Buổi trưa ba ngày sau, Trương thị, Liên Mạn Nhi, Ngũ Lang và Tiểu

Thất một nhà bốn người rốt cục cũng đứng ở trước huyện nha, huyện Thái

Thương.



Huyện nha huyện Thái Thương tọa lạc tại giữa đường Đông trung tâm của huyện thành, bên cạnh đường Bắc. Liên Mạn Nhi xuống xe, dõi mắt nhìn

xung quanh một chút, trước mắt là một bức tường trắng, sau là một phố

Tuyên Hoá, lại sau này mới là đại môn huyện nha. Nhìn vao bên trong

huyện nha, nhà cửa dày đặc, ít nhất có mấy trăm gian phòng.



Liên Mạn Nhi vẫn là lần đầu tiên thấy huyện nha ở thời đại này, lần

trước đi thị trấn Cẩm Dương, bởi vì trong lòng có việc, vội vã chạy đi,

cũng không nghĩ tới đi huyện nha nhìn liếc mắt một cái.



Lão Nhị Lục gia dừng xe ngựa đứng ở một bên, liền lấy hành lý của Liên Mạn Nhi các nàng mang trên người.



“Đi, ta đưa mọi người vào.”



Thời điểm từ trong nhà đi ra, huynh đệ Lục gia cam đoan, cam đoan an

toàn của mấy mẹ con Trương thị, nói rõ, phải đưa người an toàn đến nơi.

Lão Nhị Lục gia cũng thực thành thực, không thấy người đến đón, liền

tính đưa các nàng trực tiếp vào, nhìn thấy người Liên gia ở Thái Thương

thì hắn mới đi.



“Ai. Phiền toái cháu rồi, tiểu Võ.” Trương thị liền cười nói.



Lão Nhị Lục gia đại danh tên là Lục Bỉnh Võ, tuổi không lớn, chỉ có

mười bảy tuổi, nhưng rất chững chạc. Dọc theo đường đi, ít nhiều tùy

tùng đi theo hắn, đã chiếu cố mấy mẹ con bây giờ mới xa nhà, vô cùng

thỏa đáng.



Mọi người liền đi về phía đại môn, mới vừa đi qua phố Tuyên Hoá, chỉ thấy trong đại môn vội vã đi ra hai người.



“Tứ thẩm, thẩm đến rồi.”



Liên Kế Tổ và Tưởng thị từ trong đi ra đón. Một nhà Triệu Văn Tài so

với mẹ con Trương thị xuất phát sớm một ngày, Trương thị bảo bọn họ sau

khi đến, nói cùng Liên Lão gia tử một tiếng, là hôm nay các nàng sẽ đến.



Mọi người chào lẫn nhau, tiếp đón xong, Tưởng thị và Liên Kế Tổ đem mẹ con Trương thị vào bên trong.



“Tứ thẩm, chúng ta nhanh vào trong nhà…. chờ mọi người đến, ông bà

nội sốt ruột, liền sợ mọi người không đến kịp.” Tưởng thị cười nói. Thời gian rất gấp. Ngày mai, chính là ngày Liên Tú Nhi gả đi.



Tưởng thị cùng Liên Kế Tổ đều thấy Lục Bỉnh Võ, lại không chào hỏi, cũng không muốn đi nhận hành trang Lục Bỉnh Võ mang.
Trương thị không cởi giày, chỉ ngồi bên kháng.



Liên Mạn Nhi ngồi xuống bên cạnh Tiểu Thất. Dưới mông ấm áp tràn đầy, xem ra kháng này đã đốt nóng. Nàng nhìn xung quanh liếc mắt một cái,

chỉ thấy trên đất bày đầy rương hòm, mặt trên đều buộc lại bằng lụa

hồng, hiển nhiên đều là đồ cưới của Liên Tú Nhi.



“Cái này một nửa là đồ cưới của Tú Nhi, một nửa a. Là sính lễ Trịnh gia đưa.” Tưởng thị liền nói khẽ với Liên Mạn Nhi.



Liên Mạn Nhi cười gật gật đầu.



“Thư cha ngươi gởi, các ngươi đã nhận chưa?” Chu thị mặt bình tĩnh,

đặt câu hỏi nói, “Sao chỉ có các ngươi đến đây, lão Tứ đâu, lão Tam

đâu?”



Liên Lão gia tử liền ho khan một tiếng.



“Buổi trưa còn không có ăn cơm, con đi phòng bếp xem đồ ăn làm được chưa?” Cổ thị liền đứng lên, cười nói.



Bởi vì đi gấp, Liên Mạn Nhi các nàng thật đúng là chưa ăn cơm, Cổ thị vừa nói như vậy, Liên Mạn Nhi liền cảm thấy có chút đói bụng. Ở trong

xe ngựa, tuy rằng cũng lấy điểm tâm lót dạ, nhưng thời tiết như vậy, vẫn là canh nóng cơm nóng, sẽ càng được dạ dày hoan nghênh hơn.



“Đã qua giờ cơm, lúc này là lúc nào, nói nấu liền nấu, lấy đâu ra

nhiều tiền như vậy mua củi?” Chu thị liền răn dạy Cổ thị, “Sắp tới giờ

ăn cơm chiều, cơm chiều cùng nhau ăn.”



Cổ thị liền bồi cười, đứng ở kia ngồi xuống cũng không được, đi ra ngoài cũng không được.



Các nàng thật xa đến đây, còn là việc vui của Liên Tú Nhi, mặc kệ

trong lòng như thế nào, trên mặt dù sao cũng phải có vài phần tình cảm.

Tỷ như Cổ thị, từ khi Liên Mạn Nhi các nàng vừa vào cửa, người ta biểu

hiện không tệ. Đương nhiên, phu nhân Huyện thừa cũng nên có thủ đoạn như vậy.



Mà Chu thị, vẫn như trước là Chu thị của Tam Thập Lý doanh tử. Mặc dù làm mẹ của Huyện thừa, được xưng hô là lão thái thái, nghe nói, còn làm trò trước mặt mọi người trong nhà.



Liên Lão gia tử ho khan một tiếng, mở miệng.



“Mẹ, vừa rồi còn nói muốn ở phòng bếp chuẩn bị này chuẩn bị kia, chờ

vợ lão Tứ cùng bọn nhỏ đến đây, ăn ngon nóng hổi. Hiện tại người đến

rồi, mẹ lại nói như vậy. Không biết, còn tưởng rằng mẹ nói thật đó.”

Liên Lan Nhi lại cướp lời Liên lão gia tử, cười nói, “Đại tẩu, mau đi

đi. Sớm một chút mang cơm lên, đừng làm cho vợ lão Tứ cùng bọn nhỏ bị

đói.”