Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ

Chương 427 : Đánh Úp

Ngày đăng: 16:51 18/04/20


Ads

Liên Lão gia tử liền lộ ra biểu tình vui mừng.



Cổ thị lại liếc mắt nhìn Chu thị một cái, chỉ thấy Chu thị

trừng mắt nhìn Liên Lan Nhi một cái, trong ánh mắt lại không có cơn tức giận

chân chính. Sau đó, Chu thị lại xoay mặt đi, nhưng lại chưa nói gì bác bỏ lời của

Liên Lan Nhi. Cổ thị đáp một tiếng, bảo Tươởng thị cùng nàng đi ra.



Không ngờ Liên Lan Nhi lại nói chuyện giúp các nàng? Đáng lẽ

nàng nên giống Chu thị và Liên Tú Nhi, trừng mắt lạnh với các nàng mới đúng?



Liên Mạn Nhi không khỏi nhìn Liên Lan Nhi với cặp mắt khác

xưa. Đây mới là Liên Lan Nhi trong truyền thuyết, giỏi nhất làm người a.



“Như thế nào chỉ có mấy người các ngươi tới đây, lão Tam

cùng lão Tứ sao chưa đến?” Chu thị lại mặt bình tĩnh đặt câu hỏi.



“Tam bá bắt đầu làm việc ở trên núi, nói là không xin nghỉ

được.” Ngũ Lang liền thay Trương thị hồi đáp, “Nhà chúng con, cha vốn định đến,

nhưng mà mấy ngày nay huyện nha phái người đến đo đạc đất, thế nào cũng phải có

cha ở đó. Nên con cùng Tiểu Thất xin nghỉ vài ngày ở trường, theo mẹ và muội đến,

thăm ông nội, bà nội, rồi đem quà cưới cho lão cô.”



Ngũ Lang nói chuyện, Trương thị liền không mở miệng, chỉ phụng

phịu ngồi ở chỗ kia.



Cùng một lời, từ miệng Ngũ Lang nói ra, lại không giống với

Trương thị nói. Chu thị không muốn gặp Trương thị, thì Trương thị nói như thế

nào, đều bị Chu thị bới móc. Nhưng mà Ngũ Lang là cháu trai ruột thịt của Liên

gia, tuy rằng tuổi nhỏ, nay đi đến đây, hắn có thể đứng ở phía trước Trương thị,

che gió che mưa cho mẹ, đệ đệ và muội muội của hắn.



Chu thị mắng Liên Thủ Tín, mắng Trương thị, nhưng cho tới

bây giờ đều là mắng thuận miệng, thậm chí Liên Chi Nhi cùng Liên Mạn Nhi nàng

cũng mắng, nhưng mà đối với Ngũ Lang và Tiểu Thất, mặc kệ là giáp mặt, hay là

sau lưng, bà còn chưa nói qua cái gì.



Chẳng qua, đừng tưởng rằng đây là Chu thị đặc biệt trân trọng

Ngũ Lang và Tiểu Thất.



Chu thị dù bá đạo hơn nữa, nhưng tại thời đại này, quan điểm

nam tôn nữ ti đã khắc sâu ở trong đầu của bà rồi. Con là bà sinh, nàng có thể

đúng lý hợp tình bắt bí, cũng gây khó dễ được. Nhưng cháu trai thì không giống.

Đây cũng là vì sao thái độ bà đối với con dâu và cháu dâu khác nhau.



Đơn giản mà nói, đây chính là trí tuệ sinh tồn của Chu thị.


thôi. Người luôn chê chúng con là hộ nông dân, phân lễ đốt đáy nồi của người,

còn không bằng cái này.” Trương thị chặn đứng lời nói của Chu thị.



“Người nói con ghi hận gì? Người không nói, con thiếu chút nữa

đã quên, người luôn nói con còn ghi hận Tú Nhi đẩy con…” Trương thị đem lời

đang nói đề cao một ít.



“Vợ lão Tứ, đừng nói nữa đừng nói nữa.” Liên Lan Nhi sắc mặt

đột biến, vội vàng mang vẻ mặt cười hòa giải, “Mẹ không phải là tuổi đã lớn

sao, bà chính là nhớ lão Tam cùng lão Tứ, không gặp được nên trong lòng có chút

tức giận. Mẹ chỉ ác khẩu nhưng lòng dạ đôn hậu, vợ lão Tứ, muội là người nổi

danh hiền lương, mẹ tính tình xưa nay đã vậy, sao muội lại đi theo chấp nhất.

Không xem mặt tăng cũng xem mặt phật, muội mang đứa nhỏ thật xa đến đây, chẳng

phải vì chuyện tốt…”



Chu thị vốn không phản ứng, nghe xong lời Liên Lan Nhi nói,

mới đáp lại.



“Ngươi, ngươi không phải vội tới để đưa quà cưới cho Tú Nhi,

ngươi đây là báo hận a.” Chu thị đôi mắt đỏ bừng, tay run run chỉ vào Trương thị,

“Ta nói khoản cách thật xa, sao ngươi lại nguyện ý đến chứ? Còn nói ngươi không

mang thù, tâm tính tốt, đều là giả tạo, ngươi, ngươi tâm địa độc ác a…”



Chu thị tuy nói như vậy, nhưng giọng nói lại yếu đi. Liên Tú

Nhi ngồi ở một bên, hai tay xoắn góc áo, mặt xám như màu đất.



“Bà còn nói người ta, không phải là bà miệng thối à, trong

trứng gà tìm xương, ai mà không xé rách mặt với bà. Hai ngày này mọi người đều

khuyên bà như thế nào, bà đều vào tai phải ra tai trái rồi sao? Bà cứ hành hạ

đi, chuyện tốt, cũng bị bà hành hạ đến xấu đi.” Liên Lão gia tử tức đến ho

khan.



“Vợ Lão Tứ, muội đừng chấp nhặt với mẹ, bà… Chính là người hồ

đồ.”



Trương thị ngồi ở kia, trên mặt không có vẻ tươi cười, cũng

không nói.



Nhớ lại Trương thị sau khi vào nhà, cũng rất ít mở miệng,

không phản ứng gì, hiện tại mọi người nói như vậy, Trương thị vẫn là nghiêm mặt,

Chu thị lập tức liền cho rằng Trương thị lần này là có ý xấu thật, muốn phá hỏng

hôn sự của Liên Tú Nhi.



“Ta là người hồ đồ…” Chu thị quỳ gối trên kháng, giọng run rẩy

nói.