Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ
Chương 428 : Làm “Người xấu “
Ngày đăng: 16:51 18/04/20
Ads
… Khai khai ân, cả đời Tú Nhi chỉ có chuyện lớn này. Ngươi
có giận gì, có oán hận gì, ngươi đều hướng về phía ta lão bà tử này. Đến, ngươi
đánh ta, ta đưa mặt cho người tát ta…” Chu thị một tay xả loạn tóc mình, mắt đỏ
hồng nói với Trương thị.
Đây không phải cầu người, đây là đánh trả người ta. Chu thị
muốn chịu thua, cũng có chứa sự đặc sắc của cá nhân bà.
Mà loại phương thức vặn vẹo này, đối với người vững tâm, đối
với người không có quan hệ, căn bản là vô dụng. Phương thức này, chỉ với ruột
thịt, với người còn có mang cảm tình với bà, người mềm lòng thiện lương mới có
thể dùng.
Liên Thủ Tín và Trương thị, một cái là con trai của bà, một
là con dâu của bà, đều là người mềm lòng thiện lương.
Liên Mạn Nhi liền tiến về phía trước, dựa vào trong lòng
Trương thị. Ở mặt ngoài, nàng là bị Chu thị dọa, kỳ thật, nàng đây là tiếp sức
cho Trương thị.
Không thể mềm lòng, nếu bắt đầu, đến điểm mấu chốt này, sẽ
không thể lui.
Trên đường đến, mấy mẹ con mỗi ngày ngồi xe, không có việc
gì, chính là tán gẫu. Bọn họ nói nhiều nhất, chính là sau khi đến Thái Thương,
nên làm cái gì bây giờ.
Mấy mẹ con thương lượng tốt lắm, đến Thái Thương, phải hành
sự tùy theo hoàn cảnh. Người kính ta một thước, ta kính người một trượng. Các
nàng đi vài trăm dặm đến tặng quà cưới, là thiện ý. Nếu những người của Chu thị
ôn tồn chiêu đãi, các nàng tự nhiên cũng ôn tồn ứng đối, mọi người cùng vui vẻ.
Mà nếu đám người Chu thị những người này ác ngôn hướng mẹ
con nàng, còn giống trước đây như vậy không xem trọng các nàng, các nàng cũng sẽ
không lại vô nguyên tắc nhẫn nại, nhượng bộ.
Nhằm vào thái độ của Chu thị, mấy mẹ con đã sớm thương lượng
ra vài loại đối sách.
Trương thị phản ứng như vừa rồi. Chính là áp dụng những gì
các nàng thương lượng ra. Cùng Chu thị không có đạo lý mà nói đạo lý, dù nhiều
lời cũng đều là lãng phí võ mồm. Không ra tay thì thôi, ra tay, sẽ nắm bảy tấc
của Chu thị.
Chu thị không niệm tình các nàng vài trăm dặm bôn ba, không
bởi vì việc vui của Liên Tú Nhi mở mặt hòa nhã, như vậy các nàng còn có cái gì
tiếc rẻ. Hơn nữa, Liên Thủ Tín không ở đây, các nàng cũng không băn khoăn cảm
thụ của hắn, càng ít cố kỵ.
Hiện tại. Nếu Trương thị lui bước, yếu đuối, như vậy có thể
đoán được, hai ngày này các nàng ở lại Thái Thương này, tình hình sẽ là như thế
mới có thể trở về.” Liên Lão gia tử cười nói, liền dẫn Ngũ Lang cùng Tiểu Thất
đi nhà chính.
Liên Mạn Nhi và Trương thị đến Đông sương phòng, đến gặp Triệu
Tú Nga.
Đông sương phòng cũng có ba gian được ngăn thành ba phòng ở.
Ở phía bắc cũng chính là một gian thượng phòng, Liên Kế Tổ , Tưởng thị cùng Nữu
Nữu ở. Gian ở giữa là Liên Thủ Nghĩa, Hà thị, Tam lang, Tứ lang cùng Ngũ Lang.
Một gian ở phía nam, mới là phòng ở của Nhị lang cùng Triệu Tú Nga.
Các nàng đi tới cửa Hà thị liền mang theo Liên Nha Nhi ra
đón. Vừa rồi mọi người đã gặp mặt, chính là Hà thị cùng Liên Nha Nhi cuối cùng
không đi theo vào trong phòng Chu thị.
Vào phòng, chỉ thấy trên kháng bày ra một cái tấm bảng, bên
ngoài tấm bảng có hai người ngồi, là cha Triệu Tú Nga – Triệu Văn Tài cùng đại
ca Triệu Tú Nga.
Đều tiếp đón qua, Hà thị mới dẫn Trương thị đi đến bên kia tấm
bảng.
Triệu Tú Nga đắp chăn ngồi ở trên kháng, bên cạnh là một đứa
trẻ được bọc kĩ, chỉ lộ ra khuôn mặt nho nhỏ. Mẹ cùng chị dâu Triệu Tú Nga đều
ngồi ở bên cạnh.
Triệu Tú Nga thấy Trương thị đến đây, liền thân ái tiếp đón, thỉnh Trương thị ngồi lên kháng.
“Nha nhi, đi, đi rót chén trà nóng cho Tứ thẩm cùng Mạn Nhi
tỷ của muội.” Triệu Tú Nga liền nói với Liên Nha Nhi.
Liên Nha Nhi lên tiếng đáp, xoay người đi ra ngoài, một hồi
thật sự mang trà vào, rót trà cho Trương thị cùng Liên Mạn Nhi, lại thêm trà
vào chén của mấy người gồi trên kháng, xong rồi mới đứng dựa vào bên cạnh
kháng.
Trương thị lấy ra phân hai lễ xuống sữa, Triệu Tú Nga nói cảm
ơn, nói thẳng người có thể đến thăm nàng, nàng liền cảm kích không thôi, thái độ
thập phần khiêm tốn, thân thiết, làm cho Liên Mạn Nhi không khỏi đoán rằng, vừa
rồi Thượng phòng kia làm ầm ĩ một phiên, người trong phòng này hẳn là đã biết.
Dù sao viện này so với nhà cũ Liên gia còn nhỏ hẹp hơn, xem
bốn vách tường kia, cũng không giống như là có thể cách âm tốt.
“… Mẹ con bình an, nhìn con cùng đứa nhỏ này khí sắc cũng
không tồi…” Trương thị cười nói.
“Tứ thẩm a, thẩm nhìn mặt mũi a.” Vì nàng, mọi người đều cho
ta sắc mặt kia.” Triệu Tú Nga chỉ chỉ đứa nhỏ trong bọc, lại đi ngoài cửa sổ liếc
mắt một cái, liền bĩu môi nói.