Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ
Chương 45 : Gặt Gấp
Ngày đăng: 16:44 18/04/20
Editor: Rabbitdethuong
Beta: Tiểu Tuyền
“Chuyện gì?” Chu thị hỏi.
“Mạn Nhi, mẹ cháu tìm cháu kìa?” Cổ thị không có trả lời ngay, mà là hướng về Liên Mạn Nhi nói.
Liên Mạn Nhi ở trong lòng biết rõ là Cổ thị muốn nàng rời đi, nên nàng liền không cho Cổ thị đạt được ý nguyện.
“Nương tìm cháu? Không biết chuyện gì, chờ cháu đem những lá thuốc
này cuốn cho Gia xong liền đi. Bằng không ngày mai Gia ra đồng sẽ không
có thuốc hút.” Liên Mạn Nhi nói xong cúi đầu xuống, chuyên tâm vào thuốc lá trong tay.
Cổ thị không có cách nào khác, liền nghiêng người ngồi xuống mép giường gạch.
“Nương, ngày mai con muốn đi trấn Thanh Dương một chuyến.” Cổ thị hướng Chu thị nói ra.
Chu thị nhướng mí mắt lên “Mới trở về vài ngày, thế nào lại muốn đi
nữa? Phụ thân ngươi nói, không cho các ngươi đi, ở nhà đợi đi.”
“Nương, con đi lên trấn có việc, con, con là đi trồng răng giả.” Cổ thị có chút ngượng ngùng mà nói.
Chu thị a lên một tiếng.
Liên Mạn Nhi vụng trộm hướng mặt Cổ thị liếc nhìn một cái. Lần trước
Trương thị đánh Cổ thị, làm gãy mất một cây răng của Cổ thị. Thời này đã có người có tay nghề trồng răng giả rồi, trên trấn Thanh Dương có một
cửa hàng trồng răng giả.
“Trồng răng giả? Vậy sẽ tốn không ít tiền. Thê tử lão đại, không phải ta nói ngươi, hài tử ngươi đều đã lớn, cũng không thể làm lỡ chuyện của chúng nó, còn phí tiền làm gì. Mắt nhìn thấy chỗ tiêu tiền trong nhà
ngày càng nhiều, ngươi có thể kiếm một văn hay là hai văn trở về sao?” Những lời này, Chu thị chịu nói ra, coi như là đã hòa hoãn khách khí
lắm rồi.
“Nương, là chuyện như thế này. Cửa hàng trồng răng giả trong trấn
Thanh Dương, nhà hắn có tiểu Lang đi theo lão gia đọc sách. Đã sớm đồng ý rồi, chúng ta đi trồng răng giả, hắn không có nhận tiền.” Cổ thị vội
nói.
“Không cần tiền a…” Chu thị tựa hồ cũng có chút buông lỏng.
“Nương, con cũng không phải là vì chính mình. Qua ít ngày. Hoa Nhi
phải xuất giá, con làm mẹ không thiếu được việc đón tiếp khách khứa. Bị
Do đó theo trình tự còn phải làm thêm một công đoạn.
Trương thị, Triệu thị, Hà thị, Tứ Lang cùng Ngũ Lang đi đằng sau nam
nhân nhổ đậu phộng, mỗi người cầm cuốc sắt trong tay, xem chỗ đất trồng
đậu phộng, lại đem đậu phộng còn lại ở bên trong đào ra. Liên Mạn Nhi,
Liên Chi Nhi, Liên Diệp nhi và Lục Lang thì cầm rổ, theo sát ở phía sau
đem đậu phộng nhặt vào trong rổ, còn phải dùng tay lau sạch bùn đất bám
lên đậu phộng.
Thời điểm công việc kết thúc, chính là cho đậu phộng vào bao, cả cây
đậu phộng non cùng đậu phộng buộc thành bó, dùng xe chở về nhà, đều đưa
đến trên nóc nhà tiến hành phơi nắng.
Tới gần giữa trưa, người Liên gia không có giống thường ngày mà nghỉ trưa, chỉ có một mình Trương thị đi về nhà.
Đây cũng có nguyên nhân.
Đêm qua, trong thôn nhiều lão nhân có kinh nghiệm lâu năm trong việc
trồng hoa màu họp lại một chỗ, cũng gọi Liên lão gia tử đến, mọi người
thương lượng một hồi, nói là gần đây sợ sẽ có mưa to. Nếu như mưa to rơi xuống , như vậy hoa màu trong đất sẽ chết hết do bị nước mưa làm cho
thối rửa, ảnh hưởng sản lượng, mà sau cơn mưa con đường lầy lội hơn,
cũng ảnh hưởng tới việc thu hoạch hoa mầu. Bởi vậy tất cả mọi người
thương lượng tốt, là phải nhanh chóng thu hoạch hoa màu để vào trong
nhà.
Cho nên, hôm nay tất cả mọi người bắt đầu gặt gấp, liền hủy bỏ nghỉ
trưa. Trương thị phải về nhà nấu cơm, rồi lại đưa cơm ra, cho mọi người
ăn.
“Mẹ thế nào còn chưa có trở lại.”
Trương thị đi đã nửa ngày, Liên Mạn Nhi nhìn thấy trong ruộng, đã có người của những nhà khác đưa cơm tới.
“Mạn Nhi, Liên Mạn Nhi, ” Hai tỷ muội Xuân Ni cùng Xuân Yến thở hồng
hộc mà chạy đến Liên gia, hướng về phía Liên Mạn Nhi hô: “Liên Mạn Nhi,
ngươi nhanh về nhà, mẹ ngươi, mẹ ngươi sắp không được rồi.”