Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ

Chương 458 : Cuối đông

Ngày đăng: 16:52 18/04/20


Nhà mẹ đẻ Triệu Tú Nga cùng với Thái Thương bên kia thân thiết nhiệt tình, bọn hắn cũng không phải là người biết chú ý. Nếu như

cha Anh Tử tới tìm bọn hắn, bọn hắn rất có thể sẽ vì nịnh nọt Anh Tử,

qua đó nịnh nọt Liên Thủ Nhân mà đưa cha Anh Tử đi Thái Thương.



Vừa rồi Liên Mạn Nhi nói, mọi người đều không muốn cha

Anh Tử đi Thái Thương, sợ sẽ đoạt việc tốt của họ, thực ra chỉ là để lừa cha Anh Tử. Với bản lĩnh của cha Anh Tử này, thực không phải đối thủ

của những người kia.



Nếu như con đường Triệu gia không thông, liền để cha Anh Tử tiến vào thị trấn náo loạn Liên Hoa Nhi và Liên Lan Nhi đi.



Mà nếu cha Anh Tử này quá kém cỏi, cuối cùng vẫn

khôngđược việc gì, Liên Mạn Nhi không ngại giúp hắn chút lộ phí. Đương

nhiên việc giúp đỡ này còn cần phương thức đặc biệt một chút, dù sao nhà nàng tự mình ra mặt cũng không tốt lắm.



Liên Mạn Nhi đã ra quyết định, liền một bênan tâm làm việc cần làm, một bên lưu tâm đến tin tức phía cha Anh Tử.



Rất nhanh đã có tin tức truyền tới, Triệu Văn Tài mấy hôm nữa muốn đi Thái Thương, cha Anh Tử sẽ đồng hành cùng hắn.



“Cũng thực sự được…” Tuy đã nằm trong dự liệu, nhưng lúc nghe được tin này, Liên Mạn Nhi vẫn có chút im lặng.Triệu gia này thực

sự cái gì cũng dám làm. Nàng gần như có thể tưởng tượng được sau khi cha Anh Tử đến Thái Thương thì mọi chuyện sẽ gà bay chó sủa như thế nào. Sẽ có rất nhiều người không thoải mái đây.Liên Mạn Nhi vừa nghĩ đã muốn

cười. Triệu Văn Tài có lẽ cũng nghĩ tới điểm này, vậy mà hắn vẫn tích

cực, thật sự là thú vị.”



Trương thị nói: “Anh Tử này ở bên kia hẳn là đắc thế a. Đại bá mẫu các ngươi thời gian này hẳn là sống không tốt đẹp gì.’



“Chịu khổ là đúng tội.” Liên Mạn Nhi nói. Hôn sự Liên Tú Nhi không biết ban đầu đưa ra chủ ý có phải là Cổ thị không nhưng có

một điểm chắc chắn nếu không có Cổ thị ở bên trong bày trò, việc này căn bản là không thể nào thành được.



Liên Mạn Nhi nói tiếp: “Bà ta cho rằng là mọi người ai

cũng như chúng ta. Dễ như vậy chọc vào.Chuyện này khẳng định là bà nội

hận bà ta suốt đời.Không đem bà ta giày vò đến chết thì còn chưa xong

được.”



Trương thị giận dữ: “Cả nhà náo loạn thành như vậy sao có thể có chuyện tốt được.”



Liên Mạn Nhi nói: “Đây còn không phải là do bọn họ tự

tìm lấy sao. Nương, người còn quan tâm tới bọn họ làm cái gì. Cục diện

rối rắm này, chúng ta thay họ thu thập còn chưa đủ hay sao?”



Trương thị vội nói: “Mẹ cũng không phải là quan tâm tới bọn họ. Mẹ chỉ là nghĩ vậy rồi thuận miệng nói thôi.”




Bánh bao, màn thầu Liên ký bây giờ chia thành hai loại,

một loại 100% dùng bột mỳ, còn một loại trộn thêm bột ngô. Hiện tại loại bánh có thêm bột ngô bán càng ngày càng chạy hơn. Không chỉ bởi bột ngô mới lại mà do thêm bột ngô vào, bánh làm ra càng tươi, mềm hơn, so với

bánh nguyên gốc, ăn càng ngon hơn.



Nhờ loại bánh mới này, Liên ký càng thu hút nhiều khách nhân hơn, thu nhập cũng nhiều hơn.



Liên Mạn Nhi xem qua bảng kê rồi tiến vào buồng trong

xem sổ sách. Nàng vừa ngồi xuống một lúc, Đại Hoa đã vểnh cái đuôi chạy

từ gian ngoài vào, nhẹ nhành linh hoạt nhảy lên giường đi đến bên cạnh

Liên Mạn Nhi, meo meo kêu hai tiếng nằm xuống bắp đùi nàng.



Liên Mạn Nhi giơ tay lên vuốt ve bộ lông Đại Hoa.



Hiện tại Đại hoa đã không thể gọi là mèo nuôi trong

phòng nữa rồi.Nó đã lớn lên một vòng, cái ổ chuẩn bị cho nó ở trong

phòng cũng không cần dùng đến nữa.Nghe Liên Thủ Tín nói, hiện tại bên

trong cửa hàng vô cùng sạch sẽ, bóng dáng một con chuột cũng không thấy

đâu.Tiểu Thất còn nói có lần hắn trông thấy Đại Hoa ngậm trong mồm một

con chuột.



Một ngày ba bữa các loại súp hoặc tôm khô, cá con trộn

cơm, hơn nữa chăm chỉ bắt chuột ăn vặt, Đại Hoa bây giờ đã là một con

mèo béo béo tròn tròn trông phi thường phúc hậu.



Vừa vuốt vuốt Đại Hoa, Liên Mạn Nhi vừa nghĩ, Đại Hoa có thể bắt mèo rất tài giỏi nhưng diện tích nhà nàng cũng quá lớn, có lẽ

cần nuôi thêm con mèo nữa.



Nhìn một hồi sổ sách, Liên Mạn Nhi liền đi ra ngoài, dạo một vòng quanh phòng, đi xem cây cối mới trồng, bờ đê đang xây dựng

thậm chí còn sang bờ bên kia sông đi một vòng rồi mới về.



Vừa tới cửa hàng, Liên Mạn Nhi đã thấy vợ Xuân Trụ chạy

từ trong thôn ra.Liên Mạn Nhi đang kỳ quái không biết vợ Xuân Trụ có

chuyện gì sốt ruột.Vợ Xuân Trụ đã nhìn thấy nàng.



“Mạn Nhi.” Vợ Xuân Trụ vừa vẫy gọi Liên Mạn Nhi, vừa chạy nhanh tới.



Liên Mạn Nhi hỏi: “Xuân Trụ thẩm, có chuyện gì vậy?”



Vợ Xuân Trụ vừa thở dốc vừa nói: “Mạn Nhi, bà nội của các cháu trở về rồi.”