Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ
Chương 459 : Điểm đáng ngờ trùng trùng điệp điệp
Ngày đăng: 16:52 18/04/20
Edit: Lãnh Phong
“Hả?” Liên Mạn Nhi chấn động.Liên Mạn Nhi không thể tin được những gì mình vừa nghe thấy mà vô ý thức hỏi lại một câu: “Xuân Trụ thẩm, thẩm
nói cái gì?”
Cứ như là hỏi như vậy thì vợ Xuân Trụ có thể thay đổi tin tức vừa rồi.
Vợ Xuân Trụ đem lời vừa nói lặp lại một lần: “Bà nội cháu trở về rồi, thẩm vừa nhìn thấy ở cửa.”
Chu thị thực sự quay về.
“Xuân Trụ thẩm, chúng ta vừa đi vừa nói chuyện.”Liên Mạn Nhi dẫn vợ Xuân Trụ vào trong cửa hàng.
“… Thẩm đang cho lợn ăn thì thấy khu nhà cũ nhà cháu có tiếng xe
ngựa. Thẩm thầm nghĩ nhà các cháu không ở đó, mà nhà tam bá bọn họ cũng
ít khi có người lui tới, không biết là ai đi xe ngựa tới đây. Thẩm liền
đi ra cửa nhìn.” Vợ Xuân Trụ vừa đi vừa kể cho Liên Mạn Nhi. “… Thẩm
liền thấy đại cô nhà cháu, còn có Kế Tổ, hai người vịn bà nội cháu từ xe bước xuống tiến vào trong nhà rồi.”
“Trong nội tâm thẩm thấy khó hiểu. Bà nội cháu lớn tuổi rồi, không
phải là đang ở bên Thái Thương kia hưởng phúc rất tốt sao? Nếu ở nhà có
việc gì cần cũng không cần đến bà trở về. Thẩm còn đang thắc mắc đã thấy Kế Tổ từ trong sân đi ra, vội vội vàng vàng lên xe, sau đó quay xe chạy đi rồi.”
Vào trong cửa hàng, hiện đã không còn khách, Triệu thị, Liên Diệp Nhi cùng hai tiểu nhị đang dọn dẹp cửa hàng.
“Xuân Trụ thẩm đến chơi ạ.”Liên Diệp Nhi cười chào, lại quay sang
Liên Mạn Nhi “Gia Hưng ca đến chơi, đang nói chuyện cùng Tứ thúc ở trong phòng. Gia Hưng ca mang đến hai con cá.”
“Ừ.” Liên Mạn Nhi nhẹ gật đầu. Ban nãy nàng nhìn thấy cọc buộc ngựa
ngoài cửa buộc một con la, nàng con đang nghĩ xem là ai đến, hóa ra là
Ngô Gia Hưng.
Liên Mạn Nhi lại hỏi Triệu thị cùng Liên Diệp Nhi: “Tam bá mẫu, Diệp
nhi, vừa rồi có một chiếc xe ngựa chạy qua cửa hàng, mọi người có thấy
không?”
“Xe ngựa nào cơ?” Triệu thị cùng Liên Diệp Nhi liếc nhau một cái đều
lắc đầu nói, “Từ sáng đến giờ không có cái xe ngựa nào chạy qua đây cả.”
Vợ Xuân Trụ nói: “Xe ngựa kia hẳn là hẳn là đi đường phía sau đến nhà các cháu. Vừa rồi lúc Kế Tổ đi ta cũng thấy hắn cố ý bảo đánh xe quay
đầu xe dường như là đi lối sau nhà đi.”
Liên Diệp Nhi hỏi: “Kế Tổ ca trở về ạ?”
Liên Mạn Nhi trong nội tâm thấy có điểm khả nghi, không nghe thấy câu hỏi của Liên Diệp Nhi.
Chu thị đột nhiên trở về, bà có ốm đau gì không? Bà về quê xem một
thời gian hay là định ở lại lâu dài? Một mình bà ở đây định sinh hoạt
như thế nào?
Chu thị là trách nhiệm con cả của Liên Thủ Nhân cùng Liên Kế Tổ,
nhưng chuyện Liên Kế Tổ làm ra lần này cũng không phải là chuyện người
ta nên làm.
“Cũng thật là…” Liên Thủ Tín lúc này cũng hiểu ra chuyện, trên mặt
hiện lên hổ thẹn “Ai lại làm ra chuyện như vậy chứ. Kế Tổ đúng là kẻ ngu đần.”
Đây là lần đầu tiên Liên Mạn Nhi thấy Liên Thủ Tín mắng chửi người. Xem ra hắn thực sự rất tức giận.
Liên Diệp Nhi tức giận đến dậm chân: “Mạn nhi tỷ, chúng ta có thể xử
lý như thế nào? Sớm biết như vậy nhà muội đã nên sớm chuyển ra ngoài.”
Nhà Liên Diệp Nhi đã tính đến chuyện chuyển ra ngoài nhưng vì lý do
này nọ vẫn còn ở lại trong nhà cũ. Chu thị lần này về, Triệu thị cùng
Liên Diệp Nhi đều cảm thấy bầu trời lại u ám rồi.
Liên Mạn Nhi nghĩ nghĩ đáp: “Trước tiên biết rõ là chuyện gì đã rồi nói sau.”
Đang nói chuyện chợt thấy tiếng bước chân bên ngoài, tiểu Thất cầm theo bọc sách đi vào phòng.
Trương thị hỏi: “Tan học rồi à?”
“Dạ vâng.” Tiểu Thất gật đầu, chào một lượt mọi người trong phòng sau đó nói, “Gia Hưng ca đem Kế Tổ ca mang về rồi, đang ở tiền viện.”
Liên Mạn Nhi nói: “Được rồi, vậy chúng ta đi xem thế nào.”
Mọi người đều rời đông phòng đi ra tiền viện.
Vừa đi, Liên Mạn Nhi vừa hỏi tiểu Thất: “Tiểu Thất, đệ gặp Gia Hưng ca ở đâu?”
“Là Gia Hưng ca nhờ người đưa tin cho đệ cùng ca. “Tiểu Thất kể cho
Liên Mạn Nhi. “Đúng lúc đệ và ca tan học, Gia Hưng ca cũng đuổi được
người trở về. Bọn đệ ngồi xe ngựa Kế Tổ ca về đây đó… Tiểu Võ ca cùng
Kim tứ ca cũng giúp đỡ đuổi theo nữa. Cũng nhờ có hai huynh ấy mới có
thể đưa Kế Tổ ca về đây.”
Tiểu Võ chính là Lục Bỉnh Võ mà Kim tứ ca chính là con thứ tư nhà lão Kim. Tốn bao nhiêu hơi sức mới đem Liên Kế Tổ quay về được, mặt Liên
Mạn Nhi trầm xuống.
Ra bên ngoài, Liên Mạn Nhi nói với Liên Thủ Tín: “Cha, lát nữa thấy Kế Tổ ca chúng ta cũng không thể khách khí.”