Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ
Chương 472 : Năm mới phát triển mới
Ngày đăng: 16:52 18/04/20
Liên Mạn Nhi gật đầu. Liên lão gia tử ở trong phong thư chẳng qua là
muốn hai nhi tử ở Tam Thập Lý doanh tự hiểu rõ bài học ở Thái Thương, mà không có tiếp tục dạy dỗ Liên Thủ Tín cùng mấy tôn nhi trong lời ăn
tiếng nói phải ra sao. Cả phong thư, tinh thần cùng diện mạo, so với
trước kia khác xa hoàn toàn.
Cuộc sống ở Thái Thương trôi qua quá bất an khiến cho tinh thần của
Liên lão gia tử kém hẳn đi. Mà nguyên nhân chủ yếu ở đây chính là tinh
thần của lão gia tử phải chịu đả kích.
Thực ra, Liên lão gia tử đối với bản thân mình kiểm soát cực kỳ
nghiêm ngặt, hình tượng nhân phẩm hoàn mỹ chính là uy lực ông dùng để
quản thúc đại gia đình này. Hiện tại, bởi vì chuyện của Bình tẩu, nhân
phẩm của ông bị người ta hoài nghi, xuất hiện vết nhơ, khiến ông sống mà không sao thẳng sống lưng lên được, khiến cho lời nói ông sau này giáo
huấn con cháu cũng chẳng còn chút trọng lượng.
Nếu như chuyện của Bình tẩu là có người cố ý hãm hại, như vậy cái
người hãm hại này chắc hẳn phải hiểu rất rõ tính tình của Liên lão gia
tử cùng Chu thị, đem nhược điểm của hai người lợi dụng vô cùng nhuần
nhuyễn.
Liên lão gia tử cùng Chu thị quan hệ phu thê tan vỡ, Liên lão gia tử
gánh tiếng xấu trên người, có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng rửa không
hết nhơ. Mà điều này, không thể nghi ngờ, cũng sẽ làm suy yếu đi quyền
hành nắm giữ Liên gia Thái Thương của Liên lão gia tử cùng Chu thị.
Kẻ chủ mưu này thật quá nham hiểm.
Liên Mạn Nhi đối với Thái Thương bên kia lại càng thêm đề phòng.
“Đều là chuyện phiền toái.” Liên Thủ Tín cau mày nói, tâm tình hiển nhiên cũng không tốt, “Lòng người khó dò, haiz.”
“Cũng phải, không biết là cái dạng người gì nữa.” Trương thị cũng nói.
Liên Thủ Tín cùng Trương thị hai người, thái độ đối với Thái Thương bên kia, cũng có thêm phòng bị.
“Cha, nương, ” Liên Mạn Nhi nói, “Con có chuyện này muốn bàn với hai người.”
“Chuyện gì?” Mọi người đều nhìn nàng hỏi.
“Con tính mua lại mảnh đất trống ở bên kia bờ sông.” Liên Mạn Nhi nói.
“Mảnh đất ở sát ngay phía nam nhà ta hả?” Trương thị liền hỏi.
Nơi ở mới của nhà Liên Mạn Nhi nằm trên một khoảnh đất lớn, phía nam
Ngày đó, Liên Mạn Nhi mời tới một người trong thôn tên Lý Chính, còn
có người môi giới là hai phụ tử Ngô Ngọc Quý cùng Ngô Gia Hưng, nói
chuyện muốn mua lại mảnh đất hoang ở bên kia bờ sông.
Mảnh đất hoang kia có người mua, Lý Chính hiển nhiên rất cao hứng.
Ngay sau đó, chính là đo đạc đất đai. Khoảnh đất hoang lớn ở bên kia
bờ sông, cùng với mảnh đất ở bờ bên này sát với chỗ ở mới của nhà Liên
Mạn Nhi, đo đạc xuống, tổng cộng là bốn mươi lăm mẫu lẻ.
“Điều mua lại hết.” Liên Mạn Nhi quyết định. Những mảnh đất kia, nếu
không thể đào ao nuôi cá thì có thể trồng cây, tóm lại sẽ không lãng
phí, hơn nữa đem mấy mảnh đất mua lại hết, sau này cũng dễ dàng quản lý.
Có quyết định như vậy, đến ngày thứ hai, ngoài Lý Chính cùng người
môi giới, lại mời thêm mấy vị trưởng lão trong thôn cùng với quan sai
huyện nha tới đây, rồi viết văn thư.
Liên Mạn Nhi chỉ tốn bốn mươi lượng bạc, đã mua được bốn mươi năm mẫu lẻ, trong đó còn bao gồm tiền đặt mua tiệc rượu, làm khế ước, hoa hồng
cho người môi giới cùng với các khoản lo lót cho quan sai.
Quan sai huyện nha được mời tới kia đều rất nhanh đáp ứng, một bút hạ xuống, đem một đoạn sông này viết vào trong khế đất.
Như vậy, phía tây từ nam lên bắc đường cái, đông giáp La gia thôn,
dọc theo sông hai bờ sông là khoảng đất rộng lớn, bao gồm đoạn sông từ
đường cái đến La gia thôn, đã trở thành tài sản của nhà Liên Mạn Nhi.
Sau khi lấy được khế ước đất, Liên Mạn Nhi liền mang theo giấy bút,
nhờ Lỗ tiên sinh đem cả mảnh đất vẽ xuống dưới thành bản đồ. Tiếp đó, do trên bề mặt đất vốn đã có ao nước, liền dựa vào đó quy hoạch thành bốn ao cá.
Bốn ao cá, chỉ vẻn vẹn chiếm một phần đất rất nhỏ, đây là bước đầu
tiên trong kế hoạch. Dù sao cũng là lần đầu tiên đào ao cá nuôi cá, mù
quáng mà mở rộng diện tích cũng không phải là quyết định sáng suốt.
Bốn ao cá này, vừa là bước đi đầu tiên, cũng đồng thời là quá trình
thử nghiệm. Chờ bốn ao cá này thành công, quá trình nuôi dưỡng cùng tiêu thụ đã thuần thục, liền tiếp tục mở rộng diện tích, đến lúc đó mới là
làm ít lời nhiều.
Trừ bốn ao cá này ra, Liên Mạn Nhi lại đang tính toán hoạt động trên mấy cánh đồng.
“Chỉ nuôi cá với trồng sen, cũng không tốn nhiều diện tích như vậy.
Năm nay có thể nuôi thêm gà vịt, lúc đó sẽ để nuôi ở chỗ này. . . . . . . Sau này nữa sẽ nuôi thêm lợn, có thể nuôi thả ở nơi này. . . . . .”
Liên Mạn Nhi chỉ trỏ trên bản đồ