Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ

Chương 477 : Lại đến Thanh minh

Ngày đăng: 16:52 18/04/20


Edit: Gà Gù

Người một nhà nghe Ngũ Lang nói vậy, không hẹn mà cùng nhau trao đổi

ánh mắt. Liên tục đụng mấy cái đinh mềm như vậy, Liên Lan Nhi cũng không có nổi giận, xem ra nàng quyết tâm muốn cùng nhà các nàng qua lại.



“So với trước kia, chuyện này trái lại không bất ngờ lắm.” Trương thị liền nói.



“Ca, nàng tìm ca rồi nói cái gì?” Liên Mạn Nhi hỏi Ngũ Lang.



“Còn có thể nói gì, chính là nói chút chuyện thôi.” Ngũ Lang đáp,

“Nàng mời ta qua bên đó dùng cơm, ta không có đi. Đưa đồ ăn qua cho ta,

ta cũng không có nhận.”



“Con làm vậy là đúng.” Trương thị liền nói.



Liên Mạn Nhi cũng gật đầu. Các nàng không muốn đáp lại Liên Lan Nhi,

không chỉ bởi vì chuyện cầu hôn của Liên Lan Nhi, mà còn vì nội tình

chuyện của Liên Tú Nhi, biểu hiện đáng ngờ của Liên Lan Nhi làm cho các

nàng kinh hãi, tâm cũng lạnh đi rất nhiều.



Dù có là máu mủ ruột rà thì thế nào chứ ? Trên cái thế giới này chính là người với người chướng mắt lẫn nhau. Trước kia Liên Lan nhi cùng các nàng cũng không có tình cảm gì, Liên Lan Nhi đối với các nàng như thế

nào, các nàng cũng sẽ không thấy ngoài ý muốn, cũng sẽ không thương tâm. Nhưng Liên Lan Nhi cùng Liên Tú nhi lại không giống như vậy. Hai người

là chị em ruột, đều là khuê nữ bảo bối của Chu thị, bình thường Liên Lan Nhi đối với Liên Tú Nhi biểu hiện vô cùng thương yêu. Ở phương diện này có tình nghĩa tỷ muội, lại có phần tình cảm của Chu thị.



Ngoài cuộc thì tỉnh trong cuộc thì mê, thấy được Liên Lan Nhi như thế nào đối đãi với Chu thị cùng Liên Tú Nhi, các nàng dù thế nào cũng

không muốn cùng Liên Lan Nhi kết thân.



. . . . . . . . . . . .



Ngũ Lang sau khi từ trên huyện trở về, lại như trước đây thức khuya dậy sớm, chuẩn bị cho kỳ thi Phủ thử.



Rất nhanh đã đến tiết Thanh minh.



Trước tiết Thanh minh một ngày, Liên Thủ Tín mua giấy bản về, cả nhà

ngồi vây quanh ở trên giường gạch, cắt đồng tiền đại, rồi gấp tiền. Các

nàng không có bản khắc tiền, chỉ có thể dùng kéo để cắt.



Trương thị cùng Liên Thủ Tín chịu trách nhiệm cắt, còn mấy đứa trẻ cũng bỏ hết mấy việc khác, cùng theo gấp tiền giấy.



“Hôm qua Diệp Nhi nói với con, nhà nàng vừa mua hai điệp (chồng) giấy bản.” Liên Mạn Nhi vừa gấp tiền giấy vừa nói.



“Hai điệp cũng không ít, các nàng lúc này mới vừa mới bắt đầu sống

riêng, theo ý ta, cho dù các nàng không mua, ta cũng không có gì trách

móc.” Trương thị liền nói.



“Cái này dù thế nào cũng phải mua, chính là ý tứ đó. Mua nhiều hay

mua ít, quan trọng có đồ để đặt lên trên mộ phần.”Liên Thủ Tín liền nói.
cửa hàng, rồi nói.



“Bà nội các con có thể chuẩn bị cho chúng ta thế này…..thật không dễ dàng.” Trương thị liền thở dài nói.



Liên Mạn Nhi lui tới lấy sổ sách nhân tình ra, đem những lễ vật mà Tưởng thị mang tới ngày hôm nay cặn kẽ ghi vào.



“Cùng Thái Thương bên kia qua lại, con đều ghi lại trong sổ.” Liên

Mạn Nhi ghi chép xong, cuốn sổ nhỏ trong tay hơi run lên, nói.



“Nàng cái gì cũng không cho, ta mới càng cao hứng.” Trương thị liền

nói, “Nhìn cách ăn mặc của Kế Tổ cùng với vợ hắn, là nhờ bổng lộc của

chức Huyện thừa của Đại bá các con sao?”



Ở cái triều đại này, bổng lộc mà quan viên được cấp không phải là

tiền bạc, mà là phát lộc thước (lúa gạo). Bổng lộc của Huyện thừa, mỗi

tháng là bảy trăm tám mươi cân gạo. Thái Thương bên kia tính cả Nữu Nữu

cùng tiểu khuê nữ của Nhị Lang, tổng cộng là mười sáu miệng ăn, mà cả

nhà cũng chỉ dựa vào bổng lộc của Huyện thừa. Cho dù không tính Nữu Nữu

cùng đứa bé mới chào đời kia, chỉ dựa theo mười bốn miệng ăn tính ra,

thì một tháng bổng lộc này chia đều cho mỗi người còn chưa được tới năm

mươi sáu cân gạo.



Tiết kiệm một chút coi như mới đủ sống.



Dĩ nhiên, cái niên đại này, rất hiếm nhà có thể dựa vào bổng lộc của

quan viên mà sống. Nhưng là một viên quan bát phẩm nho nhỏ, phải nuôi

sống cả một đại gia đình, lại còn có thể để cho Liên Kế Tổ cùng Tưởng

thị ăn mặc như vậy, thì quả là không đơn giản.



“Vào thời điểm cấp chúng ta mừng tân gia, đại tẩu con còn không có ăn mặc như vậy.” Liên Chi Nhi liền nói.



“Hiện tại cùng trước kia tất nhiên là không giống chứ sao.” Liên Mạn Nhi nói.



Điểm nào không giống với lúc trước, người một nhà trong lòng đều rõ ràng, chẳng qua là ai cũng không nói ra thôi.



Ngày hôm sau, mấy người nam nhân từ sáng sớm đã phải đi viếng mồ mả, còn nhóm nữ nhân thì ở nhà nấu đồ ăn.



Tưởng thị xem xét thời điểm, nhân lúc chỉ có Trương thị cùng Liên Mạn Nhi, liền đem một túi tiền đưa cho Trương thị.



“Tứ thẩm, lần trước lộ phí để Kế Tổ ca về Thái Thương, là lấy từ chỗ

tứ thẩm. Trở về, lão gia tử cùng với lão gia biết được, đã răn dạy chàng ấy một trận. Cháu biết, Tứ thúc, Tứ thẩm không cần mấy đồng này, nhưng

luận về đạo lý, thật sự không nên để Tứ thúc, tứ thẩm phải bỏ ra số tiền này. Lão gia tử với lão gia đã dặn dò, phải đem khoản tiền này trả lại

cho Tứ thúc, Tứ thẩm, Kế Tổ đã đồng ý, chỉ là giấy tờ kia……” Tưởng thị

hướng Trương thị cùng Liên Mạn Nhi cười trừ nói.