Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ
Chương 479 : Hồ thạch (kiểu kiểu như đá non bộ)
Ngày đăng: 16:52 18/04/20
Edit: Gà Gù
Nghe Liên Kế Tổ nói còn muốn đi tới huyện Cẩm Dương, Liên Thủ Tín liền ồ lên một tiếng.
“Lúc chúng cháu chuẩn bị đi, lão thái thái đã dặn dò, phải ghé qua thăm đại cô phu nhân.” Tưởng thị cười nói.
“Vậy buổi tối, mọi người liền trụ ở chỗ Hoa Nhi tỷ rồi?” Liên Mạn Nhi hỏi.
“Đúng, ở Tống gia.” Liên kế tổ gật đầu nói.
Hiện tại rời đi Tam Thập Lý doanh tử, buổi tối vừa vặn có thể ở lại
Tống gia. Liên Mạn Nhi trong lòng cảm thấy Liên Kế Tổ thay đổi hành
trình, là bởi vì ở Tam Thập Lý doanh tử không quen, “Ngày hôm qua sau
nửa đêm bị đông cứng mà tỉnh lại.”
“Bên chỗ Đại cô phu nhân phòng ốc nhiều, bọn cháu đến đấy ở tạm cũng
thoải mái.” Tưởng thị nói, “Còn cô cả bên kia, chúng cháu tới ở chỉ
khiến cô thêm phiền toái.”
Địa vị của đại cô phu nhân, dù đã gả ra khỏi cửa nhưng vẫn tỏ rõ địa
vị của nàng ở nhà mẹ đẻ. Cho nên, Liên Kế Tổ cùng Tưởng thị mỗi lần tới, đều nhất định phải đi đến huyện Cẩm Dương, bên Liên Lan Nhi nhất định
phải đi, mà phía Liên Hoa Nhi cũng không thể xem nhẹ.
Đến thăm Liên Lan Nhi, tất nhiên sẽ được nhiều lễ vật. Lúc đó đến chỗ Liên Hoa Nhi khẳng định là không cần phải bỏ tiền ra.
Liên Mạn Nhi nghĩ.
Hành lý của Liên Kế Tổ cùng Tưởng thị vẫn còn để ở nhà cũ, phải quay
về lấy. Liên Thủ Tín liền sai lão Trương lên trên trấn, thuê một chiếc
xe cho bọn người Liên Kế Tổ.
Liên Kế Tổ cùng Tưởng thị đi đến cửa đại môn, lại cùng một nhà Liên
Thủ Tín, Trương thị nói lời từ biệt, sau đó Liên Thủ Lễ, Triệu thị cùng
Liên Diệp Nhi lại cùng nhau về phía nhà cũ.
Mấy người Liên Mạn Nhi đều đứng ở cửa chính, cũng không lập tức trở về phòng.
Mắt thấy đoàn người Liên Kế Tổ đã đi tới đường cái, Liên Mạn Nhi đang định xoay người vào trong nhà, đã nhìn thấy hai nam nhân ở phía cổng
thông đi ra, bước nhanh tới chỗ Liên Kế Tổ, khom người hành lễ, sau đó
liền theo Liên Kế Tổ đi ra ngoài thôn.
“. . . . . . Là hai huynh đệ nhà lão Võ .” Liên Thủ Tín liền nói, “Kế Tổ đến vào lúc này, cũng là lúc sắp phải gieo hạt, hắn cũng không nghĩ
Lão Hoàng không phải không hiểu hồ thạch, hắn đi phía nam, là để hỗ
trợ mang đá về. Người nào việc nấy, việc chọn lựa hồ thạch hiển nhiên sẽ do người thành thạo phụ trách. Hơn nữa, coi như là hắn không hiểu, cũng không có người nào dám lừa gạt hắn. Hắn chăm sóc cho lâm viên ở miếu
thờ của hoàng hậu, lừa gạt hắn, cái này chẳng phải là coi thường hoàng
gia, coi thường nhà mẹ đẻ của Trầm hoàng hậu sao, kẻ nào dám to gan như
vậy.
Lỗ tiên sinh an tọa một chỗ, đối với loại luận điệu này của lão Hoàng, chỉ là một mực duy trì thái độ khoan dung.
Trong số những đồ vật phong nhã mà Lỗ tiên sinh yêu thích, dĩ nhiên cũng bao gồm hồ thạch.
Hai khối hồ thạch này, tuy nói là hai khối, nhưng đặt ở chỗ kia, cũng có dáng vẻ như hai ngọn tiểu non bộ. Biết Lỗ tiên sinh yêu thích, Liên
Mạn Nhi rõ ràng đem việc bài trí hồ thạch đều giao cho Lỗ tiên sinh
quyết định.
Lỗ tiên sinh đem bản đồ trang viên nhà Liên Mạn Nhi ra nghiên cứu qua một lần rồi mới ra quyết định.
Một khối hồ thạch liền đặt ở trong hồ nhỏ ở trước viện. Liên Mạn Nhi
nhờ lão Hoàng tìm trên núi một người tay nghề giỏi, làm một cơ quan nhỏ, dẫn nước đến hồ thạch, hình thành núi giả thác chảy, trong ao nhỏ lại
trồng thêm sen, nuôi thêm mấy con cá chép.
“Thật không ngờ, bài trí một hồi, khung cảnh của cả sân nhìn khác trước rất nhiều.” Lão Hoàng nhìn xem, vô cùng tán thán nói.
Một khối khác thì đặt ở hậu viện. Đợi đến lúc trong viện cây cối ngập tràn sắc xanh, sẽ cùng với hồ thạch này tạo thành môt phen phong cảnh.
Liên Mạn Nhi tính toán lấy trong vườn một ít dây leo, kiểu như tường vi, đến để làm đẹp.
Phòng ốc của nhà Liên Mạn Nhi ít, sân có nhiều khoảng trống, nhiều
chỗ dẫn nước đến, xung quanh trồng nhiều hoa cỏ, căn bản là không cần mở thêm hoa viên, bởi vì cả nhà các nàng sẽ ở trong hoa viên. Kiến trúc
như vậy, là giống với bố cục lúc đầu tính toán.
Liên Mạn Nhi thích sống trong khung cảnh như vậy.
Hồ thạch, chẳng qua là là đến làm đẹp lúc mùa xuân bận rộn, việc cày bừa cho vụ xuân cũng phải khẩn cấp tiến hành rồi.
Vẫn như cũ nhờ phụ tử Ngô Ngọc Quý cùng Ngô Gia Hưng làm người trung
gian, nhà Liên Mạn Nhi lại thuê thêm ba đầy tớ nữa, khỏe mạnh, lực
lưỡng. Khế ước cũng ký là mười năm, là nô bộc bao ăn bao ở, thêm vào đó
mỗi năm được hai xâu tiền công. Đãi ngộ như vậy cho nô bộc, xem ở xung
quanh thôn, có vẻ hậu hĩnh rất nhiều.
Có ba đầy tớ giúp đỡ, Liên Thủ Tín tiến hành ương khoai lang.