Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ
Chương 503 : Nghiệp làm giàu
Ngày đăng: 16:52 18/04/20
Trên bàn cơm nhà Liên Mạn Nhi thường xuyên thay đổi giữa dưa muối và
rau trộn. Ví dụ như dưa leo cắt lát, muốn giữ mùi vị của dưa, tốt nhất
không nên dùng dao sắt, như vậy sẽ làm mất hương thơm của dưa. Dùng dao
làm từ cây trúc là tốt nhất. Cả dưa chuột non, đậu phụ cắt mỏng, trộn
đều lên, ăn với cơm cực kì ngon miệng.
Rau trộn mùa hè tất nhiên không thể thiếu tỏi giã.
Liên Mạn Nhi thấy thêm tỏi giã vào không chỉ để giữ vị mà còn vì công dụng sát trùng của nó. Nói đến tỏi giã, không thể không nói đến một món ăn khác mà Liên Thủ Tín cực thích ăn, đó là cà chưng.
Chọn cà non đủ lớn, lúc nấu cơm hoặc làm thức ăn thì đặt lồng chưng
vào nồi, trải vải bố lên, sau đó bày cà đã rửa sạch lên trên để chưng.
Để trong lúc chưng cà không bị mất mùi vị, cuống cà cũng không bị bỏ đi.
Cà chưng chín rồi có vỏ nhạt màu, xé vỏ ra sẽ thấy ruột bên trong chín nát. Cà chưng chấm với xì dầu pha chế là món ăn khá ngon.
Nhưng Liên Mạn Nhi cũng không thích món ăn này, nàng thích cà muối
tỏi giã. Cũng rửa sạch cà chưng trong nồi nhưng không chưng nát ra, chỉ
cần đủ chín. Sau đó tách mở quả cà, ướp ruột cà với muối và tỏi giã, rồi cho vào vò để muối, xếp từng tầng một, cuối cùng đặt vò ướp muối ở chỗ
râm mát.
Muối không lâu là có thể ăn. Lúc ăn điểm tâm, có bánh quẩy ăn kèm sữa đậu nành từ cửa hàng đậu hủ, có thêm cà muối này sẽ làm mùi vị ngon hơn rất nhiều. Bánh quẩy là do Liên kí làm, bên đó mới thuê một người biết
làm bánh quẩy cho nên cứ cách khoảng hai một hai ngày, Liên kí sẽ làm
bánh quẩy bán một lần, có lúc còn làm bánh ngọt nhân đậu xanh từ gạo
nếp, bán rất chạy. Người mua bánh quẩy và bánh ngọt, Liên kí sẽ tặng
thêm một đĩa thức ăn nhà mình muối, trong đó cũng có cà.
Thật ra thì thức ăn nhiều dầu mỡ và loại đồ muối ngon miệng này chính là tuyệt phối.
Thời gian này, khoai tây cũng lớn.
Phương pháp chế biến khoai tây cũng rất nhiều, đơn giản nhất là rửa
sạch, cho vào nồi luộc nát ra, sau đó bỏ vỏ, giã nhuyễn ra hoặc nhúng
tương ăn. Nhà Liên Mạn Nhi thu hoạch khoai tây sẽ ăn trước những củ nhỏ
hoặc bề ngoài có khiếm khuyết, hoặc những củ bị cắt vào lúc đào lên; mà
những củ lớn, vỏ trơn nhẵn hoàn hảo thì giữ lại.
Chỗ khoai tây đó có thể giữ hơn nửa năm, đầu mùa xuân năm sau vẫn có thể ăn.
“Tiểu mập thì sao?”
“Hắn cái gì cũng thích.” Ngũ Lang liền cười, “Còn oán thán với ta là
cả ngày ở nhà không thể ra khỏi cửa, đặc biệt muốn xem hồ sen nhà chúng
ta bây giờ ra sao… Còn hỏi thăm cả Đại Hoa, Đại Mập và Tiểu Mập…”
Cả chó mèo đều hỏi tới, Trầm tiểu mập này cũng thật là… Liên Mạn Nhi không khỏi mỉm cười.
Sản phẩm từ ao cá và hồ sen bán trong một thời gian ngắn, tối nay cả nhà Liên Mạn Nhi ngồi xuống kiểm kê sổ sách.
“Cá chép bán một ngàn hai trăm cân, cá trắm cỏ bán tám trăm cân, cá
trích bán bốn trăm cân, cá mè trắng bán bảy trăm cân, cá mè hoa sáu trăm cân, cá quế ba trăm cân…” Liên Mạn Nhi cộng lại ghi chép của mấy ngày,
“Tổng cộng thu vào năm mươi ngàn bảy trăm hai tám văn tiền.”
Liên Mạn Nhi lại lấy sổ ghi khoản tiền mua cá con và đào hồ sen ban
đầu ra, cùng tiểu Thất tính toán các loại phí tổn lúc nuôi cá. Cuối cùng trừ đi, các nàng còn lại bốn mươi ngàn tám mươi hai đồng.
Mà trong ao cá còn có một nửa cá chưa bán, có thể đoán ra chờ những
con cá kia bán hết, tiền lời nhà Liên Mạn Nhi sẽ được bao nhiêu.
“Còn củ ấu và đài sen thì sao?” Trương thị liền hỏi.
Liên Mạn Nhi và tiểu Thất lật hai quyển sổ khác. Đài sen tươi tổng
cộng bán một ngàn cân, củ ấu tươi bán một ngàn năm trăm cân, thu vào năm ngàn hai trăm hai mươi lăm đồng. Phí đào hồ sen và phí tổn trong lúc
nuôi trồng đã tính vào phí tổn lúc nuôi cá, chỉ cần trừ đi tiền mua hạt
giống củ sen và củ ấu sẽ có tiền lời chính xác kiếm được từ hồ sen. Liên Mạn Nhi tính ra tiền lời được bốn mươi hai lượng bạc.
Bởi vì phí tổn của ao cá và hồ sen đều tính vào hai phần tiền thu vào lần này nên tiền bán cá, hạt sen, củ ấu, hạt khiếm thảo một năm sau,
nhất là tiền bán củ sen đều hoàn toàn là lợi nhuận.
Củ sen cũng chưa bán chút nào, chỉ bán một ít là sen cho tiệm thuốc.
Người một nhà nghĩ tới tiền lời, hai mắt không khỏi tỏa sáng.
“Không nghĩ tới ao cá và hồ sen thật đúng là kiếm ra tiền.” Liên Thủ Tín thở dài nói.
“Đó là đương nhiên.” Liên Mạn Nhi cười gật đầu. Làm địa chủ không thể chỉ trồng trọt, chỉ có không ngừng phát triển nghề phụ mới có thể mang
tới tài phú cuồn cuộn.