Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ

Chương 505 : Buổi chiều

Ngày đăng: 16:53 18/04/20


Mà điều kiện, phải là gia thế của Chu gia, là gia thế dù suy tàn rồi nhưng vẫn danh giá.



Sở dĩ Chu thị thành thân với Liên lão gia tử là do ông bà nội của Nhị Nha giật dây làm mối. Chuyện này Liên Mạn Nhi đã sớm biết bởi mỗi lần

Chu thị giở giọng cãi nhau, khóc rống lên với Liên lão gia tử, nàng sẽ

mắng ông nội Nhị Nha một trận. Nói lúc đầu nếu hắn không khoác lác ba

hoa chích chòe về Liên lão gia tử, nàng sẽ không gả cho Liên lão gia tử, chịu khổ cả đời.



Chu gia bên kia chắc là cũng không phải một người cũng không có.

Nhưng… những năm qua, cũng không qua lại với vị cô phu nhân ở Tam Thập

Lý doanh tử này, trong đó hẳn phải có duyên cớ.



Liên Mạn Nhi muốn nghe thêm mấy câu nữa của bà nội Nhị Nha. Nhưng

đáng tiếc, bà nội Nhị Nha chỉ nói hai câu này liền chuyển sang đề tài

khác.



“Mạn Nhi, ông nội cháu có viết thư tới không? Thân thể ông bà nội

cháu giờ ra sao, cũng gần một năm rồi đấy.” Bà nội Nhị Nha hỏi.



Vợ Ngô Ngọc Xương ngồi cạnh lén mở trừng mắt với mẹ chồng của mình.



“Ông bà nội cháu đều khỏe. Đã lâu rồi ông nội không viết thư, chắc bên kia cũng có nhiều việc.” Liên Mạn Nhi liền nói.



“A.” Bà nội Nhị Nha a một tiếng, cũng không hỏi gì nữa.



Liên Mạn Nhi ngồi một lúc liền cáo từ ra về.



Vợ Ngô Ngọc Xương đã đổ củ ấu trong giỏ vào chậu gỗ của nhà mình từ

lâu, hái một ít trái tầm bóp, dưa bở xếp đầy giỏ tặng cho Liên Mạn Nhi.



Liên Mạn Nhi cũng từ chối mấy lần, liền nói cảm ơn rồi nhận. Nhà nông xem trọng việc có qua có lại này, như vậy mới có thể càng ngày càng gần gũi, mọi người đều vui.



Lúc về đi qua nhà cũ, Liên Mạn Nhi liền đi vào.



Nhà cũ này tuy chỉ có Liên Thủ Lễ, Triệu thị và Liên Diệp Nhi nhưng

được thu dọn rất gọn gàng, không kém gì lúc Liên lão gia tử còn ở đây.

Nghe Liên Diệp Nhi nói, phần lớn đều là công lao của Liên Thủ Lễ. Ban

ngày Liên Thủ Lễ làm việc trên núi, hàng ngày đều dậy sớm, ban đêm cũng

sẽ quét dọn sân và mấy gian phòng trống kia.



Đông tây hai chuồng heo, phía đông chính là chuồng để trống, chất đầy củi, chuồng phía tây vốn được chia cho nhà Liên Mạn Nhi, hiện tại do

nhà Liên Diệp Nhi dùng, bên trong nuôi ba con lợn con đầu xuân mới bắt,

giờ đã được hơn trăm cân.



Khoảng trống ở giữa hai chuồng heo và tường viện trồng mấy hàng hướng dương. Đi qua chuồng heo vào trong là hai vườn rau xanh. Trong vườn rau xanh phía tây trồng rất nhiều thuốc lá sợi. Loại thuốc lá sợi trồng,


“Cha muội muốn xây một lần thật tốt luôn.” Liên Diệp Nhi liền nói.



Đã nói tới mức này, Liên Mạn Nhi cũng không tiếp tục chủ đề này nữa.



“Gần đây ông nội không viết thư sao? Trước kia rất hay viết mà?” Liên Diệp Nhi hỏi.



“Ai biết được.” Liên Mạn Nhi liền nói.



“… Cha muội không muốn xây nhà sớm như vậy, còn có một nguyên nhân

nữa.” Liên Diệp Nhi đột nhiên nói, “Cha muội nói, nhà tỷ đi, nhà muội

cũng đi, nếu ông bà nội về, nhà này vắng vẻ, sợ bọn họ khó chịu trong

lòng.”



“Sao lại vắng vẻ được chứ, miệng Đại bá, Nhị bá còn ít lời sao?” Liên Mạn Nhi liền nói.



“Chẳng phải do lá thư lần trước sao, cha muội nghe Ngũ Lang ca đọc

xong, cứ nói như vậy. Hình như là nói, sợ đến đó chỉ có ông bà nội trở

về.” Liên Diệp Nhi liền nói.



“Nếu ông bà nội về một mình, các muội định cùng ở chung hay rời đi?” Liên Mạn Nhi liền hỏi.



“Không, chắc chắn sẽ không.” Liên Diệp Nhi cũng có chút kích động,

nếu lúc cạnh Liên lão gia tử và Chu thị không có người khác, vậy Chu thị mỗi ngày có thể mắng người nào cho đã cơn nghiện đây? Có thể trút cơn

giận vào ai đây? Không cần phải hỏi, nhất định là Triệu thị và nàng.



“Muội và mẹ đều nói với cha, nếu thật có ngày đó, chờ ông bà nội thu xếp xong, bọn muội sẽ đi.” Liên Diệp Nhi liền nói.



“Vậy không bằng nhà muội chuyển đi trước, nếu họ về mấy ngày sẽ khó

khăn.” Liên Mạn Nhi im lặng một lúc, thấy Liên Diệp Nhi thật sự đáng

thương, nói thêm một câu.



“Muội cũng nói với cha như vậy.” Liên Diệp Nhi thở dài.



“Nói một lần không được thì hai lần, để Tam bá mẫu nói giúp muội.” Liên Mạn Nhi liền nói.



Liên Mạn Nhi vừa dạy Liên Diệp Nhi mấy câu, vừa chọn ít dưa bở và

trái tầm bóp đưa cho Liên Diệp Nhi, xong xuôi mới dẫn Đại Mập và Nhị Mập về nhà. Để Đại Mập và Nhị Mập ở tiền viện, Liên Mạn Nhi đi qua tiền

sảnh về hậu viện.



Hậu viện im ắng, trong viện không thấy cả Liên Chi Nhi và Trương thị. Liên Mạn Nhi cũng không lên tiếng, đi qua sân tới bậc thang tam cấp

trước thượng phòng, chỉ nghe thấy trong phòng truyền tới tiếng người nhỏ giọng nói chuyện.