Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ

Chương 53 : Chữa Bệnh

Ngày đăng: 16:45 18/04/20


Edit: Rabbit de thuong

Beta: Tiểu Tuyền

Ở bên trong phòng trên, Chu thị nằm trên giường gạch, trong miệng

không ngừng mà ai ôi!!!. Liên Tú Nhi ngồi ở bên cạnh Chu thị, nắm tay

Chu thị. Liên lão gia tử khoác áo ngồi ở đầu giường đặt gần lò sưởi,

trầm mặc xoạch xoạch mà rít thuốc lá.



Dưới mặt đất đã đứng đầy người. Phòng lớn Liên Thủ Nhân, hai phu thê

Liên Kế Tổ, Tưởng thị cũng ôm Nữu Nữu đứng ở bên cạnh Liên Kế Tổ, phu

thê Liên Thủ Nghĩa, Liên Nha Nhi, mấy hài tử từ Đại Lang đến Lục Lang,

phòng ba phu thê Liên Thủ Lễ cùng Liên Diệp Nhi.



Thời điểm Liên Thủ Tín mang theo mấy người Liên Mạn Nhi vào nhà, Chu

thị ở trên giường gạch ai ôi lớn tiếng hơn, mọi người hướng bên cạnh

nhường chỗ, để cho Liên Thủ Tín tiến về phía trước.



“Nương thế nào rồi?” Liên Thủ Tín hỏi.



“Nương bệnh cũ lại tái phát, ngực đau.” Liên Thủ Nhân nói.



“Nương, người cảm thấy thế nào?” Liên Thủ Tín đi đến trước mặt Chu thị hỏi.



“Ngươi thế nào không đợi ta chết rồi mới đến đi!” Chu thị mắng, lập

tức lại quay sang khóc nức nở, “Ta đây là không sống nổi, trong đầu một

khối buồn bực, giống như lấy tảng đá đập vào đầu… Ta còn sức lực nào mà

sống, một cái nha đầu một thằng nhãi con tùy tiện cũng có thể ức hiếp

ta…”



Liên Mạn Nhi nghe Chu thị vừa khóc vừa kêu to, lời nói chính là hướng về phía nàng. Nàng biết rõ, Chu thị phát bệnh là giả, tìm cách gây khó

dễ Liên Thủ Tín là thực. Tình huống như vậy, vẫn nên đánh đòn phủ đầu,

dành được thế chủ động trước.



“Nội sao lại bệnh nặng như vậy, bệnh cũ nhiều năm thế nào vẫn chịu bó tay.” Liên Mạn Nhi mở miệng nói.



“Đây là chỗ nào, Mạn Nhi ngươi là một tiểu hài tử trong nhà, nơi này

làm gì có chỗ cho ngươi nói chuyện?” Liên Thủ Nhân xụ mặt nói, “Lão Tứ,

không phải ta làm đại ca nói đệ, đệ đem hài tử nuông chiều thành như

vậy, chuyện lần này chính là…”



Liên Thủ Nhân đã lên tiếng, nói như vậy, Chu thị đúng lúc này phát bệnh. Đã lấy được ủng hộ của phòng lớn rồi?



Nàng Liên Mạn Nhi làm việc, đâu chỉ địa vị thống trị của Chu thị bị

lung lay. Còn “Xâm hại” đến lợi ích phòng lớn. Rõ ràng những gạo tẻ, bột mì, trứng gà, thịt gà đều là phòng lớn độc quyền, hiện tại Tứ Phòng của các nàng, bình thường trung thực nhất, thuộc tầng lớp thấp nhất trong

Liên gia, đột nhiên bùng lên hưởng thụ, cái này đương nhiên làm cho bọn

họ không thể chịu đựng được.



Liên Thủ Tín trung thực, nhưng có người nói nữ nhi của hắn, hắn lại không muốn.



“Đại ca, chuyện của mẹ Mạn Nhi vào hai ngày trước. May mắn là có Mạn

Nhi chạy tới trấn trên, mời tới lang trung giỏi về, mẹ Mạn Nhi nàng ấy

mới nhặt về một cái mạng.” Liên Thủ Tín chặn đứng lời Liên Thủ Nhân

nói.



“Lão Tứ, lời này của đệ nói không đúng.” Liên Thủ Nhân suy nghĩ

nói.”Mạn Nhi là một tiểu nha đầu nó có thể có bao nhiêu mặt mũi. Thiếu

gia Vương Ấu Hằng, còn có vị Thạch thái y có thể tới, đó cũng là nể mặt

tú tài ta đây. Còn có thể diện của phụ thân ở Tam Thập Lý doanh tử.”



“Đại bá nói rất đúng.” Liên Mạn Nhi lập tức gật đầu nói, “Lần này nội bệnh nghiêm trọng như vậy, dứt khoát chúng ta hãy đi mời Thạch thái y

đến. Ta nghe người ta nói, Thạch thái y vốn làm việc ở trong cung, còn
lại nói. Hiện tại trong lòng rất thống khổ.



Liên Mạn Nhi thở dài một hơi, bánh bao có một cái bệnh chung, chính là giỏi về việc đem trách nhiệm ôm vào mình.



“Cha, cha vừa rồi cũng đem lời này nói với nội, kết quả nội nói làm sao?”



Liên Thủ Tín không có trả lời.



“Khoản nợ này không phải là giả, sớm muộn cũng phải nói ra. Cha, cha ngẫm lại, cho dù vừa rồi không đề cập tới, qua vài ngày nhắc lại, kết

quả sẽ có gì khác nhau sao?” Liên Mạn Nhi hỏi.



Liên Thủ Tín trầm mặc.



“Cha, cha đã có thể nghĩ đến về sau đại bá làm quan, nhà chúng ta

chẳng ở riêng được cũng phải ở riêng, thế nào lại không thể nghĩ đến

tình huống xuất hiện hôm nay? Con không muốn nói cái khác, chỉ một câu,

hoạn nạn gặp chân tình.” Liên Mạn Nhi nói.



Liên Thủ Tín ngồi ở trên giường gạch, ôm lấy đầu. Liên Mạn Nhi nói

không sai, Liên Thủ Tín có thể nghĩ đến các huynh đệ không chịu cùng

hắn chung phú quý, nhưng Liên Thủ Tín không thể tưởng được ở thời điểm

hắn cảm thấy khó khăn, đưa ra ở riêng lại là nương của hắn Chu thị.



“Gia con sẽ không phải không đáp ứng ở riêng?” Trương thị tâm tình có chút phức tạp mà nói.



“Cho dù gia không đáp ứng, nếu những người khác nguyện ý ở riêng thì

sao?” Liên Mạn Nhi nói, “Ý con là, những người khác nguyện ý tách chúng

ta ra.”



“Thân thể ta lần này là suy yếu quá rồi, coi như là cứu sống lại, về

sau còn không biết trở thành dạng nào, ” Trương thị lộ ra một tươi cười

thê lương, “Ta còn thiếu một số nợ lớn cùng ân tình, người ta không muốn chia sẻ, ta cũng không thể nói cái gì.”



“Đúng, ta không liên lụy bọn họ.” Liên Thủ Tín đứng lên, “Đã vậy ta đi nói với phụ thân, chúng ta tách ra.”



Nếu như có thể nói câu này sớm một chút, sự việc làm sao đi tới tình

trạng thế này, có lẽ nếu sớm tách ra khỏi cái nhà này, Trương thị cũng

không cần mất đi đứa nhỏ kia rồi.



Nhưng Liên Mạn Nhi vẫn là ngăn cản Liên Thủ Tín.



“Cha, bây giờ cha đừng đi, gia đang nổi nóng, ta đợi thêm hai ngày,

đợi cho gia tiêu tan tức giận, chúng ta cùng gia nói cho thật tốt.” Liên Mạn Nhi nói.



“Mạn Nhi nói có đạo lý, hiện tại đi, giống như đổ dầu vào lửa.” Trương thị cũng nói.



Liên Thủ Tín ngẫm lại, cảm thấy có đạo lý, cũng liền gật đầu.



“Hai ngày này chúng ta cũng đừng lộ ra ý tứ muốn ở riêng, miễn cho người nói này nói kia.” Liên Mạn Nhi lại dặn dò.



Tất cả mọi người gật đầu.



Ở riêng đương nhiên muốn, đợi hai ngày cũng không phải đợi cho Liên

lão gia tử nguôi giận. Thời điểm Chu thị nói ra câu ở riêng có lẽ có

chút xúc động, nhưng nhất định có sẽ có người đem lời này để vào trong

lòng. Hai ngày này khẳng định nhịn không được.



Nàng muốn ở riêng, đồng thời còn phải có thanh danh tốt, những lợi ích nhà bọn họ nên có, thì một chút cũng không thể thiếu.