Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ
Chương 574 : Cưu Chiếm Thước Sào
Ngày đăng: 16:54 18/04/20
Khi đó, tình huống trong phòng này là vợ lão Lục cùng Liên Thủ Lễ,
cũng không biết là người nào lôi kéo người nào không buông, nhưng hai
người đều quần áo xốc xếch dây dưa ở chung một chỗ. Liên Thủ Lễ chỉ là
vạt áo mở rộng, nhưng Vợ Hà lão lục thì nửa người trên gần như lõa lồ.
Triệu thị xụi lơ ở cửa, hay tay run rẩy nói không ra lời, chỉ biết
rơi lệ, Liên Diệp Nhi thì ngu ngơ đứng ở đó giống như bị đần độn vậy.
Liên Thủ Nghĩa, Hà thị, còn có hai tiểu tử Hà gia so với hai người bọn họ còn vào phòng sớm hơn.
Liên Thủ Nghĩa cùng Hà thị đang lớn tiếng nói nhao nhao.
“Chuyện gì, chuyện gì thế này? Lão Tam, sao đệ lại cùng vợ lão Lục ngủ chung rồi, bây giờ ban ngày nha.”
” Tam thúc a, đây là chị dâu của ta, cũng là người đứng đắn, Tam thúc a, thúc không nên làm bậy như thế.”
Mà Vợ Hà lão lục vừa cùng Liên Thủ Lễ lôi kéo, vừa mở vạt áo gào
khan, nói là Liên Thủ Lễ về đến nhà , nhìn thấy không có người ở bên
cạnh, liền đùa giỡn nàng ta, cỡi xiêm y của nàng ta, đem nàng ta ngủ.
“. . . . . . Ta không có đồng ý, hắn liền nói sẽ đem ta và hài tử của ta đuổi ra ngoài cho chết rét. Ta sợ, ta sợ bị xua đuổi nên không dám
la, mới để hắn đem ta ngủ. Thân thể thanh bạch của ta, Liên lão Tam khi
dễ ta là quả phụ không có việc làm, sau này bảo ta làm sao còn mặt mũi
đi gặp người khác, cứ để cho ta đi chết đi”
“Vợ Hà lão lục bên này vừa nói chữ chết, còn giống như nhắc nhở Tam
tẩu vậy. Tam tẩu liền muốn tìm dây, để tự tử, nói nàng không muốn sống
nữa.” Vợ Xuân Trụ liền hướng Trương thị cùng Ngô Vương thị nói, “Ta vội
vàng ngăn Tam tẩu, rồi bảo Diệp nhi đi tìm Tứ tẩu.”
“Chúng ta trong lòng gấp gáp, nhưng có thể giúp đỡ và chiếu cố đều có hạn, chúng ta không phải họ Liên a. Tam tẩu Tử thật đáng thương. Hiện
tại có thể thay nàng làm chủ, nói chuyện , cũng chỉ có Tứ tẩu Tử.” Vợ
Xuân Trụ liền giảm thấp giọng nói.
“Chuyện này còn làm chủ gì, cha Diệp nhi. . . . . . , Vợ Hà lão lục
mà níu lấy không tha. Vậy chúng ta còn có thể chạy trốn sao?” Triệu thị
khàn giọng nói.
Trương thị, Ngô Vương thị và Vợ Xuân Trụ liếc nhau một cái, đều âm thầm lắc đầu.
Vợ Xuân Trụ lai tiếp tục nói
“Mọi người tới là đã chậm một bước, không nhìn có thấy tình cảnh mới vừa rồi. Ai u. Đó mới gọi là sứt đầu mẻ trán. . . . . .”
“Mẹ, Tam bá mẫu và Diệp nhi thế nào rồi?” Liên Mạn Nhi hỏi trước.
“Vẫn ở nhà, có thím Xuân trụ ở cùng sẽ không có chuyện gì.” Trương thị liền nói.
Nghe Trương thị nói như vậy, Liên Mạn Nhi mới có chút yên lòng.
“Mẹ, chuyện kia làm sao hoà giải ?” Liên Mạn Nhi lại hỏi.
Trương thị liền than thở, Ngô Vương thị cũng than thở.
“Còn không có quyết định.” Trương thị liền nói.
Chuyện này ầm ĩ lớn như vậy, mời cả Lý chính và người hoà giải, Vợ Hà lão lục bên kia vẫn một mực chắc chắn, bị Liên Thủ Lễ ngủ. Yêu cầu của
Vợ Hà lão lục chính là để cho Liên Thủ Lễ cưới bà ta, sau này người của
hai nhà sẽ hợp thành người một nhà mà sống chung.
“Chủ ý này cũng không biết là nàng ta nghĩ ra được, hay là Nhị đương
gia chúng ta giúp đở nghĩ ra.” Trương thị liền nhíu mày nói, “Cái này là coi trọng thủ nghệ của Tam bá, có thể kiếm tiền, nuôi sống vài người là không thành vấn đề. nhìn lại Tam bá mẫu chỉ có Diệp nhi không có nhi
tử. Nhà mẹ của Tam bá mẫu bọn nhỏ lại không còn người, nghĩ tới sau khi
chuyện thành công rồi sẽ đem Tam bá mẫu bọn nhỏ đuổi ra ngoài, vậy thì
phòng ốc, người và tiền kia đều không phải là của nhà lão Hà sao?”
“Chủ ý của ai thì không biết, nhưng chuyện này, khẳng định là trước
đó hai người kia đều biết, ngươi không nhìn thấy, hai người kia từ đầu
đều giả làm người tốt à.” Ngô Vương thị cũng gật đầu, “Cướp nhà khó
phòng, thật là bực mình.”
“Đây mới gọi là lấy oán báo ân, ta xem xảy chuyện này, lão gia tử đã hối hận đến ruột cũng xanh luôn.” Trương thị lại nói.
“Hối hận cũng đã muộn rồi. Chuyện giữa hai người bọn họ, nếu Vợ Hà
lão lục không buông miệng thì không dễ giải quyết đâu.” Ngô Vương thị
lại giảm thấp xuống thanh âm, “Chuyện này, nếu đưa ra thì nữ nhân vẫn lỗ lã nhất, cái ả không biết xấu hổ kia, ngươi đã dính vào nàng rồi. Nàng
căn bản là không sợ sứt đầu mẻ trán, vẫn muốn lấy lợi ích thực tế ra.”
Nói thì nói như vậy, nhưng lúc Vợ Hàn Trung sai người bày cơm lên.
Thì nhà cũ bên kia cũng mời người hoà giải đến, chuẩn bị cơm tối, có
điều Liên Thủ Tín bọn họ đều cảm thấy phiền, nên không chịu ở bên kia
ăn, trở về bên này ăn cơm.
Người một nhà cơm mới ăn được một nửa, thì đã có người chạy tới đưa tin.
Liên Thủ Lễ nhảy sông tự vận rồi!