Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ
Chương 609 : Phong hồi lộ chuyển
Ngày đăng: 16:54 18/04/20
Edit: Lãnh Phong
Mục đích thực sự của Liên lão gia tử là không muốn tính lại chuyện của Liên Mạn Nhi, về phần nói của chuyện Thái Thương cũng chỉ là thêm vào cho có vậy thôi. Sau một hồi Triệu Tú Nga đến náo loạn, còn có chuyện gì bên Thái Thương mà mọi người không biết chứ? Anh Tử tuyệt đối không thể biết nhiều hơn Triệu Tú Nga.
Mà ông vẫn chỉ nói không cho Anh Tử nói chuyện Liên Mạn Nhi trên công đường, là muốn che dấu với bên ngoài. Sau đó là muốn tự xử lý trong nội bộ Liên gia sao?
Không phải Liên Mạn Nhi không tin tưởng Liên lão gia tử nhưng thực sự trong Liên gia trước giờ chưa từng có cái gì gọi là phán xét. Hơn nữa trong lời nói Liên lão gia tử đã chuẩn bị sẵn kế hoạch rồi. Chuyện này chỉ cần Liên Thủ Tín đáp ứng, Liên Mạn Nhi có thể tưởng tượng chính xác bước tiếp theo sẽ diễn ra như thế nào. Tóm lại kết quả đến cuối cùng vẫn là không đau không ngứa, không giải quyết được gì.
Liên lão gia tử bước đi từng bước từng bước một như vậy thật đúng là nhọc lòng.
“Cha à. Chuyện này sợ là không dễ làm… Con không có năng lực lớn như vậy … Hơn nữa…” Liên Thủ Tín nói chuyện lại nhìn thoáng qua Liên Mạn Nhi, “Như vậy thật quá thua thiệt cho Mạn Nhi. Liên Hoa Nhi cùng Liên Đóa Nhi sao có thể độc ác như vậy, ra tay hung ác như thế. Cha. Sao người còn có thể tiếp tục che chở cho chúng nó?”
“Con cũng là chủ một gia đình, lần này về đây cha nói cái gì một nét không viết ra được hai chữ Liên cái gì đấy, cái này, cái này xét đến cùng, là sao… Có ai đem chuyện của con xem là chuyện quan trọng đâu? Không có người xem con ra gì cả, không có người đem vợ và con của con coi vào đâu…”
Liên Thủ Tín rốt cục cũng nhìn thấu tất cả lừa dối, thất vọng với tình thân, cuối cùng không nhịn được mà phá vỡ một tầng giấy ngăn cách mỏng manh này.
Liên lão gia tử nghẹn họng nhìn hắn trân trối.
“Cha. Tim con cũng là máu thịt, cũng biết đau mà…” Liên Thủ Tín đột nhiên tự đấm vào ngực, miệng khóc rống lên.
Trương thị, Liên Mạn Nhi cùng tiểu Thất cũng đều lau nước mắt theo.
Liên lão gia tử chân tay luống cuống, bờ môi run run cả buổi cũng không nói ra lời. Những người khác lúc này lại càng không dám xen lời vào. Một lúc sau, vành mắt Liên lão gia tử cũng đỏ lên, nước mắt chảy ròng ròng.
Vương Ấu Hằng tiếp lời: “Cổ thị bình thường có bệnh tật gì không?”
“Thím chưa bao giờ nghe tới.” Trương thị đáp. Lúc trước sức khỏe Cổ thị rất tốt, hiếm khi phải mời lang trung. Mà gần đây, thân thể Cổ thị thực sự không tốt nhưng lúc này thì ai sẽ mời lang trung cho bà ta đây. “Bất quá, gần đây, chúng ta thấy sức khỏe của bà ta thực không tốt. Cũng không gạt cháu làm gì, mọi người đều đoán là bà ta cũng không sống được bao lâu nữa.”
Liên Mạn Nhi nghĩ nghĩ nói: “Có hai lần muội thấy bà ấy lấy tay ôm ngực, mặt lộ vẻ đau đớn có vẻ như rất đau.”
Vương Ấu Hằng cẩn thận suy ngẫm nói: “Người chết không thể bắt mạch, huynh chỉ nhìn tướng mạo mà suy đoán, trường hợp Cổ thị chết vì phát bệnh có khả năng rất lớn.”
Nguyên nhân cái chết của Cổ thị xuất hiện điểm đáng ngờ nhưng với trình độ kỹ thuật của thời đại này thì không có cách nào phán đoán chính xác được nguyên nhân cái chết của Cổ thị. Liên Mạn Nhi nhíu nhíu mày.
Ngũ lang đột nhiên nói: “Người khám nghiệm tử thi nói với con là hắn cũng không có cách nào tìm ra chính xác nguyên nhân nên con và Ấu Hằng ca đành quay về bàn bạc với mọi người một chút.”
Liên Mạn Nhi ngẩng đầu nhìn Ngũ lang. Ngũ lang nhẹ gật đầu với Liên Mạn Nhi.
Liên Mạn Nhi hiểu, câu chuyện đi một vòng lớn rồi lại quay về chỗ cũ, bây giờ muốn xử lý thế nào gần như là chỉ cần xem ý muốn của các nàng.
Nếu như khám nghiệm tử thi chứng minh Cổ thị chết do đầu bị va đập tổn thương thì Liên Mạn Nhi tuyệt đối không nghĩ tới sẽ tác động tới sự công chính của pháp luật, nhưng hiện tại …, Liên Mạn Nhi nhìn thoáng qua nhà cũ.
Bây giờ Liên Mạn Nhi có thể không cần làm hỏng sự công chính của pháp luật mà còn có thể danh chính ngôn thuận đòi lại một công đạo cho Liên Mạn Nhi cũ, mang đến một sự công bằng muộn màng cho đứa bé đáng thương.
Đúng, liền làm như thế, Liên Mạn Nhi nắm chặt tay quyết định chủ ý.