Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ
Chương 617 : Náo nhiệt
Ngày đăng: 16:54 18/04/20
Edit: Mèo
Beta: Tiểu Tuyền
Người đi đằng trước chính là Liên lão gia tử. Nhưng để cho Liên Mạn Nhi sợ run cũng không phải là cái này. Một trái một phải đang vịn Liên lão gia tử đi tới, rõ ràng là phụ tử Liên Thủ Nhân và Liên Kế Tổ.
Mà tới còn không chỉ có ba người bọn hắn.
Theo sát phía sau Liên lão gia tử chính là Chu thị, Tưởng thị nhắm mắt theo đuôi mà dắt díu lấy bà. Xa hơn phía sau mới là Nhị Lang. Cùng đi chung với Nhị Lang còn có Liên Thủ Nghĩa, Tứ lang và Lục lang.
Đây cơ hồ là tất cả mọi người ở nhà cũ cùng tới a, Liên Mạn Nhi không khỏi khẽ thò người ra nhìn lại phía sau bọn Liên Thủ Nghĩa. Hoàn hảo, phía sau của bọn hắn cũng trống không, cũng không có những người khác đi theo.
Vậy trừ Hà thị, Liên Nha Nhi, Liên Đóa Nhi, Đại Nữu Nữu, Nhị Nữu Nữu ra thì tất cả mọi người đều tới.
Liên Thủ Tín không khỏi nhìn Liên Thủ Lễ một cái cực nhanh.
“Lão Tứ, ta, lúc vừa rồi ta muốn nói với đệ cái này.” trên mặt Liên Thủ Lễ có chút đỏ lên “Ta đi qua nói với cha, mời ông và mẹ, còn có Nhị Lang tới dùng cơm.
Bọn họ đều ở trước mặt, là cha nói, ta đời này cũng chỉ xây nhà có một, cả nhà đều rất quan tâm nên cũng muốn xem một chút. . . . . .”
“Đừng nói nữa.” Mắt thấy Liên lão gia tử đã mang theo một đại gia đình đi tới, Liên Thủ Tín liền nói khẽ với Liên Thủ Lễ, để cho hắn không nên nói thêm gì nữa.
Cả nhà Liên Thủ Tín, tính cả Liên Thủ Lễ liền tiến lên nghênh đón Liên lão gia tử.
“Cha, Mẹ.” Liên Thủ Tín và Trương thị chào hỏi.
Liên Mạn Nhi, Ngũ lang, Liên Chi Nhi và tiểu Thất tất cả cũng gọi ông nội , bà nội.
“A, các con đều tới trước rồi sao? Cũng đúng, các con ở gần hơn.” Liên lão gia tử vừa nói chuyện liền dừng ở trong sân xem xét, đưa mắt chung quanh “Tốt, tốt, sân này rộng, tường rào chỉnh tề, khá lớn, làm gì cũng đủ. Phòng này phía ngoài nhìn cũng đàng hoàng.”
Về phần Tây phòng, chỉ bày đặt dụng cụ làm mộc của Liên Thủ Lễ, một chút đồ dùng trong nhà để bày biện cũng không có.
Liên lão gia tử đem những thứ này nhìn trong mắt, nhẹ nhàng mà thở dài.
“Cha, sau này tủ trong nhà, con đều tính toán tự mình làm. Hiện tại chưa kịp, sau này khẳng định sẽ có đủ.” Liên Thủ Lễ tựa hồ cũng cảm thấy không gian trong phòng cũng hơi trống trãi, liền hướng Liên lão gia tử nói.
“Tốt, tốt, có tính toán là tốt rồi.” Liên lão gia tử vừa nói chuyện, liền hướng Chu thị đang ngồi nghiêng ở trên giường mà đưa mắt liếc qua.
Chu thị từ lúc vừa vào cửa, đã có một khuôn mặt cứng nhắc. Nhưng cũng không có thể vì vậy mà cho rằng hôm nay bà mất hứng. Bởi vì, trừ phi là đối mặt với khách bên ngoài, còn lại thì Chu thị đều có gương mặt này. Nhất là ở trước mặt đám con cháu, tự hồ chỉ có như vậy mới có thể biểu hiện uy nghiêm của bà.
Dĩ nhiên, không thể nói hôm nay Chu thị mất hứng, cũng hiển nhiên không thể nói hôm nay bà cao hứng.
Liên Mạn Nhi thậm chí cảm thấy được, hôm nay mặt Chu thị so với ngày thường thì càng thêm âm trầm. Nhìn bà từ lúc vừa vào cửa viện liền đánh giá chung quanh, vào phòng, cũng như vậy, còn cố ý hướng các góc xó xỉnh, chứa đựng những đồ nhỏ bé cũ kỹ nhìn một lần.
Hơn nữa càng nhìn, sắc mặt Chu thị lại càng đen. Bà ngồi dọc theo trên giường, một chân chạm đất.
Nhìn thoáng qua, liền không quá tự tại.
Triệu thị đối diện ở trước mặt Chu thị, nói phải làm đồ ăn, vẫn ở bên ngoài phòng không vào.
Hiện tại, Chu thị nhận được ánh mắt của Liên lão gia tử, liền cụp mí mắt xuống một chút, rồi giơ tay nhấc vạt áo lên, từ bên hông cởi xuống một cái túi cầm ở trong tay.
“Lão Tam a, chúng ta đi cũng không mang đồ gì cho con, số tiền này là cho con. Nhìn xem có thể đặt mua thứ gì, con liền tự mình đặt mua đi.”
Liên lão gia tử từ trong tay Chu thị nhận lấy túi tiền, nhét vào trong tay Liên Thủ Lễ.
Liên Mạn Nhi kinh ngạc, túi tiền kia nhìn qua cũng không nhẹ, Liên lão gia tử không tiếc mà cho Liên Thủ Lễ nhiều tiền như vậy? Chu thị đồng ý sao? Liên Thủ Nhân, Liên Thủ Nghĩa bọn họ cũng đều đồng ý rồi hả?