Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ
Chương 618 : Ai ngang ngược hơn ai
Ngày đăng: 16:54 18/04/20
Liên Thủ Lễ còn không kịp phản ứng, đã bị Liên lão gia tử nhét cái túi vào trong tay. Chờ hắn biết túi này là tiền mà Liên lão gia tử và Chu thị đưa cho hắn, thì trong tay giống như đang cầm khối than lửa.
Liên Mạn Nhi cũng không để ý phản ứng của Liên Thủ Lễ, ánh mắt của nàng rơi vào trên mặt của mọi người ở nhà cũ nhiều hơn. Kết quả nàng phát hiện, trừ ánh mắt của Liên Thủ Nghĩa và Tứ lang nhìn túi tiền có chút vô cùng nóng bỏng thì những người khác, không có phản ứng đặc biệt gì.
Rất hiển nhiên, trước khi tới đây thì chuyện đưa tiền này, Liên lão gia tử đã nói với bọn họ rồi.
“Cha, mẹ, số tiền này con không thể nhận.” Liên Thủ Lễ rốt cục cũng tìm về giọng nói của hắn, mở miệng nói. Không biết tại làm sao, trong giọng điệu khi hắn nói lời này, Liên Mạn Nhi nghe không ra chút cảm kích nào, ngược lại sự sợ hãi tương đối rõ ràng.
“Cha, số tiền này con không thể nhận.” Liên Thủ Lễ nói một lần nữa, rồi đem túi tiền kia hướng trong tay Liên lão gia tử mà nhét.
Liên lão gia tử đẩy Liên Thủ Lễ ra.
“Lão Tam, cho con thì con cầm đi. Bây giờ là trong tay của ta có tiền con cứ nhận, nếu như không có, thì con cũng có thể oán giận ta. Lúc này con cứ việc cầm lấy. Con đang cần dùng.” Liên lão gia tử nói với Liên Thủ Lễ, “Những năm này a, các con đã khổ nhiều rồi. Bao gồm một nhà lão Tứ nữa. Nhưng hôm nay lão Tứ đã có cuộc sống tốt rồi, không cần cái này, ta cho thêm hắn, sẽ không có ý nghĩa, mà hắn cũng không muốn. Nên cho con cái này, con cứ vui vẻ mà thu. Tốt xấu gì thì cũng nên mua thâm…hai thứ nữa, cũng đừng để cho người ta vừa đến đã thấy cái phòng này trống không.”
“Bao nhiêu đây nếu giúp được con một chút, trong lòng ta đây cũng có thể dễ chịu hơn, coi như là hoàn thành một chút mong muốn của ta.” Liên lão gia tử liền nhỏ nhẹ nói.
Liên Thủ Lễ thấy Liên lão gia tử không lấy túi tiền này. Liền đi qua, hơi cúi người xuống, đem túi tiền đưa cho Chu thị.
“Mẹ, số tiền này người thu hồi về đi. Nhị lão hiện nay cũng không có thu nhập nào. Con đây không thiếu số tiền này.” Liên Thủ Lễ nói chuyện với Chu thị, so với Liên lão gia tử còn muốn cẩn thận hơn.
“Cho con thì con cầm đi, đẩy qua lại làm gì? Ta đã đem tiền cho con, ta còn có thể lấy về sao?” Giọng nói Chu thị có chút kịch liệt mà hất tay của Liên Thủ Lễ ra, một đôi mắt hùng hổ dọa người mà nhìn thẳng Liên Thủ Lễ.”Lão Tam, con run run cái gì? Con đang sợ gì? Tiền này nó cắn tay của con hả? Con sợ cầm tiền này, chúng ta là có thể yêu cầu con làm gì hay sao ?”
“Lão Tam, có phải con sợ chúng ta muốn qua ở với con, muốn con nuôi sống hay không?” Chu thị lớn tiếng hỏi.
Bị Liên Diệp nhi mắng như vậy, trên mặt Liên lão gia tử cũng có chút không nhịn được, Chu thị lại càng trực tiếp không bỏ qua.
“Con ranh con chết bầm, nói chuyện với ai kia. Không lớn không nhỏ, không có già không trẻ, đây là muốn diễn gì. Lão Tam, ngươi chính là dạy khuê nữ của ngươi như vậy. Thế nào, ngươi hận chúng ta, ngươi không dám chửi chúng ta, ngươi cho con ranh con chết bầm tới? Vợ của ngươi đâu, trốn đi đâu rồi?”
Giọng nói Chu thị cực cao, còn may mà ở nơi này tương đối vắng vẻ, bằng không chút thời gian này, chỉ sợ nghe thấy âm thanh đã xem náo nhiệt ở ngoài cửa viện cũng không ít.
“. . . buông tha chúng ta đi, cho chúng ta một con đường sống. Ta dập đầu với các ngươi.” Đột nhiên Liên Diệp Nhi ném cái xẻng trong tay, bịch một tiếng quỳ trên mặt đất, hướng đám người Liên lão gia tử, Chu thị dập đầu, ngẩng đầu lên trong miệng còn cầu khẩn , “Lão thái gia, lão thái thái, Đại lão gia, Nhị lão gia, đại thiếu phu nhân, các vị đại gia a, xin thương xót, bỏ qua cho chúng ta. Ta dập đầu với các ngươi, ta còn thắp hương cho các ngươi.”
“Thật sự không được, các ngươi hãy bỏ qua cha mẹ ta, ta đem mạng của ta giao cho các ngươi, các ngươi bán cũng tốt, hiện giết ta ăn thịt cũng được, ta không có hai lời a. Van cầu các ngươi , thần tiên, Bồ Tát sống a.” Liên Diệp Nhi vừa khấn cầu như vậy, vừa bò đến trước mặt Chu thị, thoáng một cái ôm lấy chân Chu thị.
“Lão thái thái, lòng lão nhân người đại phát từ bi a, ngươi đem ta đánh chết, xin bớt giận, bỏ qua cho cha mẹ ta a. Van cầu ngươi, ngươi đánh chết ta đi.” Đầu Liên Diệp Nhi đã hướng trên đùi Chu thị đụng.
“Đây là làm gì, đây là làm gì, mau kéo Diệp Nhi ra .” Liên lão gia tử thấy thật sự không giống ầm ĩ rồi, liền nói gấp.
Liên Diệp nhi đột nhiên lại đứng lên, như một trận gió mà đi ra ngoài, liền như một trận gió mà đi vào, lúc tiến vào trong tay còn cầm lấy một con dao phay sáng loáng.
Không đợi mọi người kịp phản ứng, Liên Diệp Nhi liền xông tới trước mặt Chu thị, sẽ đem dao nhét vào trong tay Chu thị.
“Lão thái thái từ bi a, ngươi cầm lấy dao cứ nhằm ngay cổ ta .” Liên Diệp Nhi liền nắm chặt lấy tay Chu thị , hướng trên cổ mình.
“A …..” Chu thị luống cuống tay chân, la hoảng lên một tiếng.