Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ

Chương 674 : Vỏ quýt dày có móng tay nhọn

Ngày đăng: 16:55 18/04/20


“. . . Vốn con cũng nên đến giúp Chi Nhi muội làm châm tuyến, nhưng Tứ thẩm cũng biết rồi đấy, tình hình nhà cũ bên kia bây giờ là dạng gì! Con cũng không thể làm gì. Không phải con không biết xấu hổ mà thoái thác không làm, thật sự là hơn nửa năm này, nhà cũ xảy ra nhiều chuyện quá, lại là những chuyện như vậy. Chuyện của Chi Nhi muội là đại hỉ sự, dù cho Tứ thẩm, Chi Nhi muội không kiêng kỵ, nhưng cũng sẽ cố kỵ suy nghĩ của nhà chồng Chi Nhi.” Tưởng thị thập phần khẩn thiết nói với Trương thị, Liên Chi Nhi, Liên Mạn Nhi.



“Con biết Tứ thẩm cũng không thiếu thứ gì, muốn làm chuyện khác con cũng không có khả năng nhưng may chút túi lưới thì tay nghề của con cũng xem như là tạm được. Con tranh thủ lúc rãnh rỗi may mấy cái này, vẫn luôn để trong tay áo, nghĩ có cơ hội sẽ đưa Tứ thẩm và hai vị muội muội nhìn một chút, nếu như vừa ý con trở về lại may nhiều hơn.”



“Chỉ là vài thứ nhỏ bé không đáng tiền nhưng để ngắm nhìn cũng được, nếu có thể dùng được thì tốt. Đây cũng là một mảnh hảo tâm của tẩu, mong Chi Nhi muội đừng ghét bỏ.” Tưởng thị nói xong lo lắng nhìn Trương thị, Liên Chi Nhi và Liên Mạn Nhi.



“Mấy cái này là đủ rồi! Con bận rộn suốt ngày làm gì có thời gian rãnh rỗi mà làm, tâm ý này của con chúng ta nhận là được!” Trương thị liền nói.



Muốn may túi lưới phải chịu khó dành ra nhiều thời gian, hơn nữa còn phải tốn tiền mua kim chỉ.



“Con làm đã quen tay nên có thể may rất nhanh,cũng không hao phí thời gian nhiều lắm! Những thứ chỉ sợi này cũng là trong nhà có sẵn. Tứ thẩm dù ngại ngùng không muốn, con trở về cũng sẽ lại may ra vài cái nữa mang đến.” Tưởng thị liền nói.



“Mẹ, đại tẩu đã nói như vậy, ta hãy nhận đi. Con và tỷ tỷ cũng rất yêu thích túi lưới như thế này nhưng đáng tiếc là học mãi cũng không đan ra được.” Liên Mạn Nhi liền nói.



“Cái này đâu có gì khó, hãy giao phó cho người làm chị dâu là tẩu đây! Chi Nhi và Mạn Nhi muội nếu muốn học, tẩu đảm bảo có thể truyền dạy cho các muội cũng đan được đẹp thế này.” Tưởng thị lập tức cười nói, “Nếu thấy thích kiểu hoa văn nào thì cứ nói với tẩu.”



“Vậy trước tiên cám ơn đại tẩu.” Liên Chi Nhi và Liên Mạn Nhi cùng nói.



“Chờ ngày mai, muội sai nha hoàn cầm đến thật nhiều chỉ sợi từ từ học hỏi đại tẩu một chút.” Liên Mạn Nhi lại nói.



“Được! Được!” Tưởng thị cười, nụ cười kia lan dài trong ánh mắt.



“Đại tẩu, sao tẩu qua đây mà không dắt Đại Nữu Nữu sang cùng?! Đại Nữu Nữu ở nhà làm gì?” Liên Mạn Nhi lại hỏi.
Tưởng thị thấy Liên Mạn Nhi nói như vậy cũng lập tức nghiêm nghị ngồi thẳng sống lưng.



“Nếu đại tẩu không vì người khác, không vì mình, cũng phải vì Đại Nữu Nữu mà suy nghĩ, sau này còn có em trai em gái của Đại Nữu Nữu nữa.” Liên Mạn Nhi thấy Tưởng thị chịu nghe theo, lúc này mới tiếp tục nói, “Nhà cũ có nhà có đất, dù không phải là gia đình đại phú sang trọng, nhưng so với nhà nông cũng là gia đình đầy đủ xung túc. Cho dù là thiếu cái gì, chỉ cần nhà bọn muội không có trở ngại tự nhiên cũng sẽ không bàng quan đứng nhìn. Thế nhưng, có một số việc bọn muội cũng không nhúng tay vào được.”



“Nói thí dụ như cách nhìn của người bên ngoài đối với người nhà cũ. Người có tên, cây có bóng, người khác cũng không giúp được gì. Danh tiếng này, hình tượng này, không phải chỉ là chuyện của một đời người, còn là chuyện của vài thế hệ con cháu. Không nói đâu xa, chuyện đang phát sinh hiện tại nè, lưu lại cho hàng xóm láng giềng ấn tượng xấu, rồi truyền danh tiếng ra ngoài, cuối cùng về sau chẳng phải đều rơi vào trên người của Kế Tổ ca và đại tẩu sao, rơi vào trên người của Đại Nữu Nữu và em trai em gái Đại Nữu Nữu sao!”



Tưởng thị há miệng định nóilại bị Mạn Nhi lập tức cướp lời nói tiếp.



“Có lẽ đại tẩu sẽ nói hiện tại không do tẩu làm đương gia, tẩu cũng không có biện pháp nào. Nhưng sau này người khác cũng sẽ không vì vậy mà không trách đại tẩu, không gây ra ảnh hưởng nào đến con cháu tẩu! Đại tẩu, mấy ngày này, cha muội, mẹ muội, chúng ta thường thường nói đến chuyện này cũng thật sự lo lắng thay tẩu a!!!”



Lời nói của Liên Mạn Nhi rất thấm thía. Nàng muốn nói cho Tưởng thị biết rằng đừng tưởng ngươi không nháo loạn thì ngươi sẽ không có chuyện gì!



Hiện tại nhà cũ gieo nhân, Liên Kế Tổ và Tưởng thị hai người trưởng tôn trưởng tức của chi chính ngươi lại phải đi gặt quả. Bây giờ Tưởng thị nói ngươi không quản gia, trốn chờ ở sau lưng Liên lão gia tử, Chu thị, mặc cho người khác làm ầm ĩ thế nào cũng được! Có lợi lộc mới thì ngươi tóm lấy, có tổn hại thì ngươi liền vứt đi. Trên đời này không có chuyện tốt đẹp như vậy! Ngươi trốn tránh không lo thì cuối cùng hại chính là bản thân ngươi, con cháu ngươi!!!!



Vì tương lai của ngươi, vì con cháu ngươi, ngươi phải nhanh nghĩ biện pháp a! Gặp chuyện nếu có thể gánh nổi thì ngươi phải gánh. Không phải ngươi thông minh biết làm người sao?! Vậy ngươi nhanh nhanh đem thông minh cùng với sức lực lấy ra, nên dỗ thì dỗ, nên can thì can đi.



Liên lão gia tử là một sợi xích trói Liên Thủ Nhân và Liên Thủ Nghĩa lại, không để cho bọn họ đi gây chuyện. Tưởng thị, ngươi có muốn làm sợi xích khóa Chu thị lại không?!



Liên Mạn Nhi thậm chí còn ám chỉ rằng chỉ cần Tưởng thị làm tốt, nhà nàng cũng sẽ không bạc đãi Tưởng thị.



Nói xong, Liên Mạn Nhi mỉm cười nhìn Tưởng thị, nàng tin tưởng, Tưởng thị sẽ không để cho nàng thất vọng.