Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ

Chương 675 : Lựa chọn

Ngày đăng: 16:55 18/04/20


Editor: Nora



Sau khi nghe Liên Mạn Nhi nói chuyện một buổi, trong lòng Tưởng thị nhất thời phiên giang đảo hải. Chờ Liên Mạn Nhi nói xong rồi cười nhìn nàng, nàng vẫn còn thoáng trố mắt ngẩn ra, liền sau đó hốc mắt cũng đỏ lên.



“Mạn Nhi, những lời này của muội…., đa tạ muội đã nói những lời này với tẩu. Mạn Nhi muội cũng biết tình hình trong nhà bây giờ là dạng gì, tẩu cũng không nói những lời bất đắc dĩ kia nữa.” Tưởng thị bắt lấy tay của Liên Mạn Nhi lắc lắc hai cái rồi nói, trong giọng nói có chút bất ổn.



“Đại tẩu, nếu tẩu không phải cháu dâu trưởng, nếu không phải muội tin tưởng tẩu là người hiểu rõ nhà cũ nhất, cũng là người tài giỏi có năng lực nhất, muội cũng sẽ không nói những lời này với tẩu làm gì!” Liên Mạn Nhi cười nói.



Nói thật hoàn cảnh nhà cũ như vậy, lấy thân phận của Tưởng thị lại có thể làm được khéo léo cũng không dễ dàng gì. Tưởng thị là một người thông minh, có thể nói nàng đối nhân xử thế được như vậy đã là quá mức khôn khéo rồi.Sinh ra ở vai trò phải thừa kế gia nghiệp, làm đương gia thì phải xử lý việc nhà nhưng nàng lại quá mức ích kỷ, thầm nghĩ được lợi ích mà không muốn đảm đương trách nhiệm.



Dĩ nhiên, nếu như Tưởng thị không giảo hoạt như vậy, mà xương cứng cáp một chút, tính tình cương trực, trước khi gặp phải sự tình thì dũng cảm ra mặt, e rằng nàng cũng không thể hai mặt đều lấy lòng Chu thị và Cổ thị cùng lúc như trước đây. Tất nhiên, biết đâu cuối cùng nhà cũ bên kia cũng sẽ không rơi vào tình trạng như ngày hôm nay.



Tương lai sau khi Liên lão gia tử qua đời, nhà cũ bên kia ắt phải có một người làm đương gia. Mặc dù Tưởng thị không phải là người được chọn thích hợp nhất, mới vừa rồi đã nói đến trình độ như vậy, Tưởng thị biết, chuyện gì Liên Mạn Nhi cũng hiểu rõ ở trong lòng nhưng vẫn giải thích thêm một câu là nàng rất bất đắc dĩ, như vậy càng chứng minh thái độ làm người của Tưởng thị rất ít khi chịu trách nhiệm.



Nhưng mà trong tất cả mọi người ở nhà cũ chỉ có Tưởng thị là người thích hợp nhất. Liên Thủ Nhân và Liên Thủ Nghĩa nhất định không thể làm đương gia rồi. Liên Mạn Nhi cũng không thể nào tưởng tượng được nếu để Chu thị, Liên Kế Tổ, hoặc giả là Hà thị làm đương gia thì nhà cũ sẽ trở thành dạng gì đây.



Xếp sau Liên lão gia tử thì Tưởng thị là người thích hợp nhất được chọn để làm đương gia nhà cũ, cũng là người duy nhất có thể chọn.



Thực tế chính là như vậy, cũng may Tưởng thị đủ thông minh, Liên Mạn Nhi tin tưởng nàng có thể phối hợp tốt mọi người ở nhà cũ, cũng có thể khép được Chu thị lại. Cho nên chỉ cần làm cho Tưởng thị hiểu rõ thiệt hơn, Tưởng thị mới có thể đem sự tình làm tốt,… ít nhất là… có thể duy trì an ổn ở nhà cũ.



Đúng! Chính là cầu an ổn! Tình hình nhà cũ bây giờ mỗi người một tình trạng, yêu cầu họ tiến bộ là chuyện không thể nào! Vì sao Liên lão gia tử nửa năm này đột nhiên thay đổi rất nhiều, thả lỏng nhiều hơn, chắc cũng là thấy hiểu được điểm này nên về sau đã không có cách nào khác, chỉ có thể cầu an ổn cho nhà cũ. Chỉ cần nhà cũ an ổn thì cũng không cần phải lo ngại chuyện gì nữa.




Trương thị cùng Liên Chi Nhi và Liên Mạn Nhi ở nhà im lặng thiêu thùa may vá, lúc này, nhà cũ bên kia như lâm đại địch.



Ở nhà cũ, trong phòng trên Đông phòng, Liên lão gia tử ngồi ở đầu giường đặt gần lò sưởi buồn bực không nói, hai bên trái phải theo sát cùng nhau ngồi ở giường đất chính là Chu thị, Liên Lan Nhi còn có Ngân Tỏa.



Nam nhân trong nhà đều bị bắt giải lên nha môn, Liên Lan Nhi xin giúp đỡ không được liền vội vàng kêu con dâu mới vào cửa trở về nhà mẹ đẻ, sau đó thì mang theo Ngân Tỏa trở về Tam Thập Lý Doanh Tử. An bài như vậy là sợ con dâu và khuê nữ ở nhà, lỡ như có nha dịch quay trở lại, con dâu trẻ tuổi và tiểu cô nương sẽ có hại.



Liên Lan Nhi ngồi sát Chu thị, Ngân Tỏa nằm úp sấp trong lòng Liên Lan Nhi, mẹ con hai người phối hợp thút tha thút thít khóc.



Thấy Tưởng thị trở về một mình, Trương thị lại không chịu đến, Chu thị lập tức bạo phát.



“. . . Sao mà đi lâu như vậy? Người đâu sao không tới? Nàng đang bày thân nặng cho chúng ta thấy đây mà, muốn để cho thân già sắp chết như ta qua mời nàng qua đúng không?”



Bày thân nặng là câu nói cửa miệng của thị Chu thị thường nói. Chu thị một chữ to cũng không nhận biết được, bình thường phát âm lại không chính xác lại có tính lỡ rồi làm liều. Bày thân nặng này là ý tứ đại khái hay tự cao tự đại, lên mặt coi như thân phận cao quý.



Tưởng thị đã nói Trương thị bị bệnh lại thêm bị chuyện của Liên Lan Nhi dọa cho nên tạm thời không thể tới được.



“Tứ thẩm bị bệnh thật sự rất kịch liệt, vừa nghe quan sai và… vân vân liền sợ đến nói không ra lời. Không có cách nào khác, Tứ thúc và Ngũ Lang đều không ở nhà, cũng không có người tâm phúc. Tứ thẩm mạnh mẽ vùng vẫy muốn tới nhưng con thật sự không đành lòng, cũng không có mặt mũi làm thế.” Tưởng thị ôm lỗi sai vào bản thân mình.



“Cha a, nương a, bây giờ làm thế nào a?!” Liên Lan Nhi lập tức lên tiếng khóc lớn, “Nếu như Kim Tỏa và cha hắn có chuyện gì xảy ra thì con đây cũng xong đời rồi, con phải sống tiếp thế nào a?! Đến lúc đó con trở thành quả phụ, còn không có nhi tử, không bằng con sớm chết đi cho rồi…”