Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ
Chương 697 : Cầu xin trợ giúp
Ngày đăng: 16:56 18/04/20
Edit: Lãnh Phong
Beta: Nora
Liên Mạn Nhi tựa hồ đã quên mất La gia thôn còn một La Tiểu Yến.
La Tiểu Yến tới đây cùng Nhị lang. Do đoàn người Liên Thủ Tín mới rời trang viện đi lên núi gần đó, hai người La Tiểu Yến và Nhị Lang đã tới muộn một bước. Nhị Lang đành tách ra lên núi tìm Liên Thủ Tín, còn La Tiểu Yến thì ở lại xin vào gặp mặt Trương thị.
Một bà tử vào bẩm báo: “… ôm theo đứa bé, còn mang đến hai con gà ạ.”
Trương thị quay sang hỏi Liên Mạn Nhi: “Người cũng tới rồi, ta có gặp không con?”, Trương thị đang trưng cầu ý kiến Liên Mạn Nhi.
Liên Mạn Nhi đáp: “Cứ gặp đi ạ.” Người đã tới cửa, lại là thân thích, cự tuyệt không gặp thì không phải, hơn nữa cũng không có gì mà không thể gặp.
Một bà tử đi ra ngoài dẫn La Tiểu Yến vào.
La Tiểu Yến vẫn mặc bộ quần áo giống lần đầu tới Tam Thập Lý Doanh Tử, thậm chí đến nếp gấp nối liền trên váy cũng không thay đổi. Nàng ôm Nhị Nữu Nữu trên một tay, tay kia cầm hai con gà mập mạp bị trói cánh tiến vào.
Vừa vào nhà trông thấy Trương thị, La Tiểu Yến liền quỳ gối dập đầu chào.
Trương thị vội vàng luống cuống nói: “Mau đứng dậy, đứng dậy đi. Hôm nay không phải lễ tết gì, không cần phải hành lễ lớn vậy.”
Hai tay La Tiểu Yến đều bận nên động tác cũng chậm chạp, nàng chưa kịp quỳ xuống, La Vương thị đã tiến lại đỡ nàng dậy.
La Tiểu Yến có thể lo liệu hết chuyện trong nhà ngoài ruộng vậy Nhị Lang làm gì?
Câu chuyện rất tự nhiên tiếp diễn: “Chàng ấy hiện tại không kiếm được việc nào bên ngoài nên vẫn theo giúp cháu làm ruộng, nhưng việc này một mình cháu cũng có thể làm hết. Cháu…cháu và Nhị Lang đã thương lượng tìm việc khác cho chàng ấy làm.” La Tiểu Yến ôm Nhị Nữu Nữu về lại trong lòng, khẩn trương nói: “Nhị Lang tìm việc làm thêm bên ngoài mỗi tháng có thể kiếm thêm được vài đồng mua lương thực cho cha mẹ chồng bên kia, còn dư lại một chút chúng cháu cũng để lại từ từ tích góp…”
La Tiểu Yến hiện tại không chỉ lo vấn đề ấm no trong nhà. Muội muội La Tiểu Yến phải gả chồng, người nhà nghèo gả khuê nữ cũng không cần chú ý nhiều, cũng không tính là gánh nặng, nhưng đệ đệ La Tiểu Yến còn phải cưới vợ. Vợ chồng lão La gia đôi khi cũng phải mua thuốc, hơn nữa mỗi tháng lại phải cung cấp phụng dưỡng Liên Thủ Nghĩa cùng Hà thị. Chỉ dựa vào trồng trọt mấy mẫu ruộng kia quả thật không đủ.
“Chúng cháu cũng không muốn phiền toái tứ thúc, tứ thẩm nhưng thực sự khó kiếm việc làm. Chúng cháu cũng chẳng biết nhờ ai được. Chỉ có thể đến nhờ tứ thúc, tứ thẩm giúp cho chuyện này. Nhị Lang có sức lực rất khỏe, làm việc rất tốt, tứ thúc tứ thẩm cũng biết rõ, chàng ấy là người làm việc đàng hoàng không dùng mánh lới. Bất kể là việc gì. Chỉ cần đàng hoàng lương thiện kiếm ra tiền là được.”
La Tiểu Yến vừa nói vừa ôm Nhị Nữu Nữu quỳ xuống.
Trương thị vội nói: “Đừng. Cháu cái đứa nhỏ này, động một chút là quỳ. Cháu nhanh đứng lên có gì từ từ nói.”
Hạ nhân đều đã đuổi ra ngoài, Liên Mạn Nhi, Liên Chi Nhi liền đứng lên đỡ La Tiểu Yến dậy.
Liên Mạn Nhi nói: “Nhị tẩu, tẩu muốn Nhị Lang ca tìm việc làm cũng không cần gấp gáp vậy. Cũng sắp tới ngày thu hoạch rồi. Mùa thu hoạch không thể so với ngày thường, một mình tẩu dù có khỏe mạnh đến đâu cũng không thể gánh vác hết được.”
La Tiểu Yến nghe Liên Mạn Nhi nói vậy cho rằng Liên Mạn Nhi cự tuyệt giúp Nhị Lang tìm việc. Sắc mặt La Tiểu Yến khó mà che dấu chút thần sắc thất vọng, gương mặt phút chốc già đi rất nhiều.
La Tiểu Yến vô thức lặp lại một câu: “Tẩu có thể mà, sao mà không làm hết được. Tẩu còn đệ đệ cũng có thể giúp một tay. Như vậy cũng có thể xong hết được thôi.”
Liên Mạn Nhi nhìn nàng như vậy biết là La Tiểu Yến hiểu lầm ý mình vội nói: “Nhị tẩu, muội cũng không có ý gì khác. Tẩu muốn chúng ta giúp Nhị Lang ca tìm việc, chúng ta cũng chưa nói là không giúp đỡ. Đây là bọn muội đang lo lắng cho tẩu mà thôi.” Liên Mạn Nhi lại cười nói: “Muội thực sự khuyên tẩu đó, đừng quá tham công tiếc việc, đem thân thể phá hư. Đến lúc đó có kiếm được bao nhiêu tiền cũng không có ý nghĩa.”