Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ

Chương 72 : Liên Hoa Nhi bị thương

Ngày đăng: 16:45 18/04/20


Edit: Sakurahuong

“Đương nhiên là thật.” Hà thị liền nói “ Hoa quả khô thẩm mua ở cửa

hàng và tiệm tạp hóa ở trấn trên cũng không ăn ngon bằng cái này của

con. Mạn Nhi,còn hay không cho thẩm một ít.”



“ Nhị thẩm nói đùa sao, làm sao so sánh với món ngon ở trấn trên, hay là Nhị thẩm …” Liên Mạn Nhi lời còn chưa nói hết, chỉ nghe thấy trên

phòng chính truyền đến một tiếng thét chói tai, âm thanh hết sức thê

thảm tựa hồ là xảy ra chuyện tình khó lường gì đó.



Hà thị cũng không cố chấp hướng Liên Mạn Nhi đòi hỏi nữa, sảy mấy bước đã chạy tới phòng chính.



“ Ai u, Hoa Nhi con cúi thổi cái gì vậy, con chui vào lò thổi lửa à?” Hà thị đứng ở cửa, không có đi vào trong, mà cả kinh nói.



Tiếng kêu vừa rồi hình như là của Liên Hoa Nhi! Liên Mạn Nhi nhịn

không được tò mò, cũng đi tới chỗ cửa phòng chính nhìn vào bên trong.



Ngoài phòng trên mặt đất lộn xộn một đống bó củi, Liên Đóa Nhi đang

đứng ở dưới lò nhóm lửa trên mặt than dính đen cả một mảng. Liên Hoa Nhi đứng ở đó, một ống quần còn đang bốc lửa. Liên Hoa Nhi cũng bị hù trên

mặt không còn chút huyết sắc, ở đó nhảy tới nhảy lui giống như muốn

thoát khỏi ngọn lửa đó. Làm như vậy đương nhiên không có lợi ích gì,

quần của Liên Hoa Nhi làm bằng lụa, cháy đặc biệt mau, mắt thấy nửa ống

quần đều bị lửa đốt đã thiêu đến trên đầu gối.



Liên Đóa Nhi bị dọa khóc lên, không biết phải làm sao. Tưởng thị thì

đang sắc thức ăn trên thớt ở phía sau, nghe thấy tiếng kêu của Liên Hoa

Nhi liền vội vàng chạy tới. Nàng một tay vội vã đập lên đùi Liên Hoa Nhi dập lửa, nhưng dùng lực lại nhỏ vì sợ làm đau Liên Hoa Nhi, căn bản

không có tác dụng gì.



Liên Hoa Nhi vừa vội vừa đau, nước mắt đều rơi xuống.



“ Đại tẩu, mau thử nghĩ biện pháp, lửa đốt muội đau quá.” Liên Hoa Nhi nói.



“ Mau lấy nước, lấy nước giội.” Tưởng thị linh cơ vừa động, rốt cuộc nghĩ ra biện pháp.



Bên cạnh Liên Đóa Nhi nghe lời này, vội vàng nắm lấy bầu nước gần

đó, múc một bầu nước hai tay bưng, dội ào ào lên đùi Liên Hoa Nhi.



Ngọn lửa quả nhiên bị dập tắt.



Liên Đóa Nhi và Tưởng thị còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm, nhưng Liên Hoa Nhi liền kêu một tiếng thảm thiết rồi ngã xuống đất.
“ Trước giảm đau cho Hoa Nhi cái đã.” Liên Tú Nhi đột nhiên chen miệng nói.



Liên Mạn Nhi nhìn Liên Tú Nhi một cái, xem ra Liên Tú Nhi là thật tâm lo cho Liên Hoa Nhi, sự kiện kia không có ảnh hưởng đến quan hệ của hai người bọn họ.



“ Đúng, đúng, trước cho Hoa Nhi dừng đau đã.” Cổ thị cũng vội nói.



Lý đại phu gật đầu, rất nhanh mở ra phương thuốc giao cho Liên Thủ Nhân.



Bệnh nhân Liên Hoa Nhi hiện tại đã tỉnh lại nhưng yêu cầu không để

lại sẹo, hắn làm không được nên cảm thấy ở đây không còn việc gì làm

nữa, nên thu thập rồi đứng lên cáo từ.



“ Không nên mời hắn, đại phu trong thôn có thể xem cái gì bệnh.” Cổ

thị nói có chút gấp gáp, quay đầu hướng đầu giường đặt gần lò sưởi nói “ Vậy còn không nhanh đi trấn trên hốt thuốc, đem thuốc mỡ mang về.”



“ Kế Tổ, con đi nhanh đi, muội muội con đều nhờ vào con.” Liên Thủ Nhân phân phó Liên Kế Tổ.



Tưởng thị khẽ nhíu chân mày, ánh mắt khẽ quét qua những người trong phòng nhưng chung quy cũng không nói gì.



“Dạ.” Liên Kế Tổ đáp ứng, chuẩn bị đi ra ngoài.



“ Ngươi làm cha, không thể đi một chuyến sao? Không thể chỉ mua thuốc mỡ, còn phải mời đại phu, đúng, mời Vương thái y.” Cổ thị nhìn Liên Hoa Nhi, thì không dừng được nước mắt.



“ Được rồi, ta đi một chuyến.” Liên Thủ Nhân liền từ trên giường gạch đứng lên.



“ Cha.” Liên Hoa Nhi đột nhiên mở miệng.



Liên Hoa Nhi sau khi tỉnh lại nhìn chân mình bị thương, đều không nói một câu, chẳng qua là cắn chặt môi. Lúc này đột nhiên mở miệng, không

biết nàng muốn nói gì.



“ Cha, đi mời Thạch thái y.” Liên Hoa Nhi nói với Liên Thủ Nhân “ Chính là Thạch thái y xem bệnh cho tứ thẩm.”



“ Đúng vậy.” Lời của Liên Hoa Nhi nhắc nhở Cổ thị “ Mời Thạch thái y, hắn không phải là từ trong cung ra sao, hầu hạ qua Thái hậu và các

nương nương, trong tay hắn nhất định có phương thuốc tốt, có thể không

lưu lại sẹo trên đùi Hoa Nhi, Đại gia này đây là đại sự cả đời của Hoa

Nhi, bất kể như thế nào cũng phải mời bằng được Thạch thái y.”



“ Cha, nữ nhi van cầu người, nhất định phải mời được Thạch thái y.” Liên Hoa Nhi rưng rưng nói.