Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ
Chương 731 : Vô cùng náo nhiệt
Ngày đăng: 16:57 18/04/20
Edit: Chirido
Beta: Nora Liên lão gia tử quát tháo
bảo ngừng lại nhưng không hiệu quả, ông đành xuống kháng tự mình đi can
ngăn, vốn tưởng rằng làm vậy thì tất cả mọi người sẽ sợ uy ông mà lập
tức dừng tay. Nhưng chuyện xảy ra không như ông nghĩ. Mấy người đánh
nhau loạn xạ thành một đống, căn bản ông không thể nào kéo ra được. Càng ngoài dự đoán của ông là trong lúc hỗn loạn thậm chí có quyền cước rơi
lên người ông.
Ở phía sau lưng, đùi và bắp
chân bị ai đó đánh một cái, Liên lão gia tử nhịn không được lảo đảo ngã
xuống, sắc mặt đột biến.
“Đánh chết ta, các ngươi đánh chết ta rồi!” Liên lão gia tử đau quá, rống lớn một tiếng.
Chu thị ngồi trên giường
gạch không thể nhìn rõ thứ gì, nhưng phát giác Liên lão gia tử bị đánh
cũng gấp gáp, liền bất chấp chưa mang giầy lao thẳng tới đám người.
“Đánh cả ta luôn đi, ta cũng không sống nổi nữa rồi. Đánh chết chúng ta thì đám súc vật (nguyên văn: đồ vương bát độc tử-con rùa con bê) tụi mày cũng rãnh nợ.” Chu thị
giống như hổ điên xù lông vọt vào trong đám người đến chỗ Liên lão gia
tử, trợn ngược cặp mắt đỏ ngầu mắng.
Lần này, mấy người đang dính chùm một chỗ đánh loạn xà ngầu nghe vậy mới dừng tay, rối rít lui ra.
Chu thị cùng Liên Thủ Nhân vịn Liên lão gia tử lên kháng ngồi.
“Lão đầu tử, đứa nào trong đám đó đánh ông hả?” Chu thị hỏi.
“Không phải, không phải con/cháu đâu.” Một nhà Liên Thủ Nghĩa, huynh đệ Võ Nhị Cẩu, Võ Tam Cẩu lập tức phủ nhận.
Những quyền cước đó đánh từ
phía sau lưng tới, vì vậy Liên lão gia tử cũng không thấy là do ai đánh. Ông nhắm mắt lại, cẩn thận hồi tưởng tình cảnh lúc ấy. Người đánh ông
hạ thủ không hề chần chờ, cũng không thu lực lại giữa chừng, rõ rành
rành là có chủ ý đánh về phía ông từ trước.
Liên lão gia tử nghĩ như vậy nhất thời trăm mối cảm xúc ngổn ngang, tim như bị đao cắt. Ông già rồi, vữa nãy tràng diện lại loạn nháo nhào, ông vừa tức vừa vội nên không
nhớ rõ chính xác là ai hạ thủ, chỉ nhớ lúc đó trước mắt toàn một mảng mơ mơ hồ hồ.
Liên Thủ Nhân chắc chắn sẽ
không đánh ông. Hai huynh đệ Võ Nhị Cẩu và Võ Tam Cẩu hình như lúc đó
đang đứng trước mặt ông, như vậy chỉ còn lại vợ chồng Liên Thủ Nghĩa, Tứ Lang và Lục Lang.
Liên lão gia tử mở bừng mắt
ra, ngẩng đầu, quét mắt qua mấy người Liên Thủ Nghĩa. Ông thật sự không
ngờ con cháu có thể hạ độc thủ sau lưng ông, động quyền cước với ông.
“Chuyện này cuối cùng như thế nào?” Liên Mạn Nhi hỏi Liên Diệp Nhi.
“Ông nội cho huynh đệ Võ gia một xâu tiền.” Liên Diệp Nhi nói ra kết quả Liên lão gia tử cùng huynh
đệ Võ gia thương lượng hồi lâu: “Đó là lộ phí đi lại, còn cho huynh đệ
Võ gia tiền cực khổ. Huynh đệ Võ gia đi đón người nhà kia đến nhà cũ xem mặt. Nói là nếu xem mặt được cũng không cần chọn ngày, ngày đó cho sính lễ xong liền thành hôn.”
“Bọn họ đã cầm xâu tiền đi,
nói là lập tức đi ngay đón người. Còn nói hay lắm, gì mà nếu chuyện
thành công phải cho thêm hai người bọn họ ba lượng bạc tạ ơn làm mai,
thêm hai vò rượu cùng năm cân thịt.” Liên Diệp Nhi nói tiếp: “Đây là sau khi chuyện thành, trước khi đi bọn họ còn mượn ông nội một trăm cân
gạo, nói trong nhà họ cạn lương thực rồi.”
“Bây giờ mới tháng mấy, làm gì mà cạn lương thực, đúng là nói hưu nói vượn.” Liên Thủ Tín liền nói.
“Ông nội chưa cho nhiều như
vậy, chỉ cho mười cân gạo, nói không phải là cho bọn họ mượn mà là cho
luôn.” Liên Diệp Nhi liền nói: “Trước khi đi bọn họ còn cầm đi một lọ
muối ở gian ngoài.”
Mọi người nghe hết từ đầu tới đuôi mọi chuyện xong đều thấy dở khóc dở cười.
“Đúng là Lão gia tử vẫn chưa hồ đồ. Ông đòi gặp mặt trước rồi mới nói chuyện khác. Võ gia muốn lừa
gạt tiền cũng không được.” Trương thị liền nói.
“Mẹ à! Một xâu tiền không
phải tiền sao, mười cân gạo không phải tiền sao?” Liên Mạn Nhi nói: “Mấy ngày qua ông nội đã rải ra bao nhiêu tiền rồi?”
Mọi người đều không trả lời.
“Diệp Nhi, muội nghe mẹ Nha
Nhi nói sao, chuyện này bọn họ cứ để như vậy mà được sao?” Liên Mạn Nhi
thầm thì hỏi Liên Diệp Nhi.
“… Hình như là không quản chuyện này, bọn họ bị áp chế rồi… ” Liên Diệp Nhi cũng nhỏ giọng nói.
Vừa rồi nghe Liên Diệp Nhi
kể lại, Liên Mạn Nhi đã đoán ra nhất định là mấy người Liên Thủ Nghĩa
động thủ đánh Liên lão gia tử, cũng vì vậy mới bị Liên lão gia tử áp
chế.
“Diệp Nhi, khi nào bọn họ
đến nhà muội, muội liền…” Liên Mạn Nhi khẽ nhíu mày, nhỏ giọng dặn dò
bên tai Liên Diệp Nhi.