Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ

Chương 730 : Sính Lễ

Ngày đăng: 16:57 18/04/20


Edit: Chirido

Beta: Nora

Liên Diệp Nhi biểu lộ vẻ mặt quái gở nói: “Mạn Nhi tỷ, nói số sính lễ bọn họ đòi ra có thể hù chết người ta đó.”



“Là bao nhiêu?” Liên Mạn Nhi ráo riết truy hỏi.



“Bảy mươi lượng bạc đó tỷ.” Liên Diệp Nhi liền nói: “Trước tiên phải

đưa bảy mươi lượng bạc, còn chưa tính phải cho thêm vải vóc linh tinh

nữa.”



Người nhà nông mà đòi tận bảy mươi lượng bạc tiền sính lễ, còn chưa

tính những thứ linh tinh khác thì quả thật cực kì quá mức. Thậm chí gia

đình đối phương còn không chuẩn bị sẵn đồ cưới thì rõ rành rành là bán

khuê nữ mà.



“Phần này không phải đã vượt xa Triệu Tú Nga rồi sao?” Trương thị

liền nói: “Khi đó Triệu Tú Nga người ta tốt xấu gì cũng còn nhỏ tuổi,

dung mạo cũng xinh đẹp, trong nhà còn chuẩn bị sẵn đồ cưới. Lúc đó người ta còn biết nói tốt: tiền sính lễ chỉ là cho có để không mất mặt, sau

khi thành thân rồi đều cho mang về hết đó thôi.”



Huynh đệ Võ gia đòi bao nhiêu sính lễ đó, cho rằng nàng kia là dạng

nhân vật thần thánh phương nào chứ. Vậy mà cũng dám đòi nhiều tiền như

vậy.



“Trách sao trì hoãn tới tận từng tuổi này cũng không có nhà chồng nào đến hỏi.” Lý thị bất mãn nói: “Nghèo đến điên rồi ư! Đừng nói người nhà nông bình thường, cho dù nhà giàu có sợ cũng không dám tới. Người nhà

này muốn tiền thế nào thì cũng phải theo mẫu giá biểu cơ bản chứ, đòi

như vậy không phải nói rõ không có ý định gả khuê nữ ra cửa à?”



Liên Thủ Tín ngẫm nghĩ một chút liền nói: “Con thấy, chưa hẳn là do

gia đình đó đòi số tiền này. Bộ thật sự Võ Nhị Cẩu và Võ Tam Cẩu muốn

báo ân cho lão gia tử sao? Có cho tiền con cũng không tin. Nhất định là

nhìn thấy lão gia tử sốt ruột, lại không tiếc quăng tiền, muốn từ đầu

này ăn một khoản.”



“Cha, cha thật sáng suốt.” Liên Mạn Nhi cười nói.



“Xem khuê nữ khen chàng kìa.” Trương thị trêu chọc nhìn Liên Thủ Tín.



Người một phòng đều nở nụ cười.



“Chỉ… chỉ cần động não chút thì hiểu được rồi. Có gì mà sáng suốt với không sáng suốt.” Liên Thủ Tín có chút xấu hổ nói.



Liên Diệp Nhi trái nhìn, phải nhìn, trong lòng không khỏi tràn đầy
“Đưa bốn mươi lượng bạc cho bọn họ hả? Ai biết mấy người đó cầm bạc

đi làm gì! Rõ ràng không phải tới cửa nhà cũ làm mai mà lừa tiền thì

có!” Liên Thủ Tín dậm chân nói.



“Diệp Nhi, ông nội con có đáp ứng không?” Liên Thủ Tín vội vàng hỏi Liên Diệp Nhi.



“Không ạ.” Liên Diệp Nhi liền nói.



“Dù cho lão gia tử muốn đáp ứng cũng không được đâu! Vợ chồng Nhị đương gia không thể ngăn cản sao?” Trương thị liền nói.



“Tứ thẩm nói đúng rồi ạ.” Liên Diệp Nhi cười nói.



Những ngày qua vì coi chừng Liên lão gia tử, Liên Thủ Nghĩa và Hà thị chấp nhận hy sinh. Cả hai người không giống như trước kia, vừa ăn cơm

xong đã tót ra ngoài lê la. Nhưng mà hai người này là loại nhiệt tình

yêu thích ngồi lê đôi mách. Vì vậy bọn họ vô cùng thông minh mà chọn

luân phiên nhau ra ngoài.



Hôm nay đến lượt Hà thị ở nhà, một mặt bà ta nghe lén Liên lão gia tử và huynh đệ Võ gia, một mặt sai Lục Lang chạy đi tìm Liên Thủ Nghĩa trở về.



Liên Thủ Nghĩa trở lại làm cho chuyện tình trở nên càng thêm phức tạp.



Ba người Liên Thủ Nghĩa, Tứ Lang, Lục Lang, lại thêm Hà thị mắng xối

xả Võ Nhị Cẩu và Võ Tam Cẩu là tên lường gạt, muốn đánh đuổi hai người

đó ra ngoài.



“Có đánh ra không?” Liên Mạn Nhi liền hỏi, trong lòng âm thầm tiếc

nuối lúc ấy không có ở hiện trường, không thấy được toàn cảnh náo nhiệt

kia.



“Không có, ông nội cản lại rồi.” Liên Diệp Nhi liền nói.



Ngay lúc đó cảnh tượng vô cùng náo nhiệt, Liên Thủ Nghĩa, Tứ Lang,

Lục Lang cộng thêm Hà thị đối chọi với Võ Nhị Cẩu và Võ Tam Cẩu cũng coi như là thế lực ngang nhau. Liên lão gia tử hô ngừng, Liên Thủ Nghĩa

không nghe. Sau đó, Liên Thủ Nhân vẫn luôn một mực không lên tiếng đã

chạy tới can ngăn, hơn nữa nghiêng về một bên.



Mấy người đánh thành một đoàn, Liên Thủ Nhân ai ôi kêu lên, ông ta bị thương.



Liên lão gia tử và Chu thị cũng không nói Liên Thủ Nghĩa dừng được,

thấy con trai trưởng Liên Thủ Nhân bị thương, Liên lão gia tử liền sốt

ruột đi xuống gia nhập chiến đoàn.