Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ
Chương 765 : Người So Với Người
Ngày đăng: 16:57 18/04/20
Edit: mai nguyen
Beta: Nora
“Hẳn là như vậy.” Liên Mạn Nhi ngẫm nghĩ rồi gật đầu nói.
“Bà mà sợ Đóa Nhi?” Trương thị hoài nghi nói: “Người ngoài thì khó mà nói, nhưng ở trong cái nhà này, bà còn sợ
người nào a, mẹ thấy ai bà cũng không sợ.”
Từ trước đến giờ, trước mặt mọi người
trong nhà, nhất là trước mặt đám con dâu, Chu thị vô cùng cường ngạnh bá đạo. Hơn nữa, Chu thị phô trương khí thế vô cùng lớn, mấy đứa con dâu
của Liên gia như Trương thị và Triệu thị e ngại Chu thị nhất. Cho nên, ở trong mắt Trương thị cùng Triệu thị, trên cái thế giới này, quả thực
không có người Chu thị e ngại, huống chi đối phương lại là Liên Đóa Nhi.
Liên Mạn Nhi liền cười nói với Trương
thị: “Mẹ, mẹ nói vậy cũng đúng. Bà nội không sợ người biết phân rõ phải
trái, không sợ người thiện tâm, không sợ người ta tôn bà thành trưởng
bối. Đối với những người không nói đạo lý, tâm bất thiện, trở mặt liền
không nhận bà, mẹ nói bà có sợ không?”
“Ừ.” Trương thị hiểu được.
Kỳ thật nói trắng ra, Chu thị người này
chỉ biết lấn thiện sợ ác. Mà tình huống của Liên Đóa Nhi rất đặc thù,
không thể dựa theo lẽ thường suy xét.
Nói đến Liên Đóa Nhi, Chu thị thường
xuyên mắng người ta là tâm sói, lòng dạ độc ác…, nhưng đối với phẩm
hạnh của Liên Đóa Nhi ngược lại bị bà đánh giá rất khách quan. Lòng dạ
Liên Đóa Nhi ác độc, tay làm việc phi pháp, lại không thông minh, trong
tay từng dính qua mạng người, hơn nữa còn có một người mẹ bị chết thảm.
Tương lai Liên Đóa Nhi cơ hồ đã được xác định, danh tiếng không còn gì
để mà băn khoăn.
Chu thị lấn thiện sợ ác, hơn nữa bà có
cảm giác rất nhạy cảm, phán đoán được người nào có thiện ý, người nào ác ý. Cho nên, đương nhiên Chu thị phải sợ Liên Đóa Nhi, không muốn đắc
tội Liên Đóa Nhi nhiều hơn nữa. Liên lão gia tử đối với Liên Đóa Nhi
cũng lựa chọn thái độ lẩn tránh. Trong lòng hai ông bà chưa chắc đã
không muốn sớm gả Liên Đóa Nhi ra ngoài, nhưng Chu thị không có năng lực như vậy, còn Liên lão gia tử mặc dù có năng lực, nhưng tính cách ông
lẩn tránh thế kia, cho nên cũng rất dè dặt mà không muốn chủ động xử lí
chuyện này.
Bây giờ Liên Thủ Nhân ở nhà cũ tương
đương giống như người tàng hình. Cơ hồ không phát biểu ý kiến ở trước
mặt người khác. Đối với Liên Đóa Nhi, thái độ của ông ta luôn biểu thị
sao cũng được. Mà Liên Kế Tổ cùng Tưởng thị, với tư cách anh trai và chị dâu tựa hồ cũng không tiện chủ động thu xếp chuyện này.
Mà đám người Liên Thủ Nghĩa, trong chuyện Liên Đóa Nhi cũng đi theo hoàn toàn không thèm đếm xỉa đến.
Tạo thành tình cảnh đặc thù của Liên Đóa Nhi như ngày hôm nay, mọi người nhà cũ không chào đón nàng, nhưng lại
lòng, nhưng cũng rất vui vẻ. Không phải bà coi trọng tiền bạc, mà là coi trọng tấm lòng của Nhị Lang cùng La Tiểu Yến có thể dùng số tiền đó mua đồ tới thêm trang cho Liên Chi Nhi. Hai người họ thật sự coi trọng
chuyện này, coi trọng Liên Chi Nhi, đương nhiên cũng là coi trọng một
nhà Liên Mạn Nhi.
“Đến tiệc cưới của Chi Nhi muội chắc
chắn sẽ có rất nhiều người tới, rất náo nhiệt. Tứ thẩm, cháu nói trước,
đến lúc đó cháu và Nhị Lang sẽ tới sớm, bọn cháu đều phụ giúp một tay,
có chuyện gì cần, Tứ thẩm cứ việc sai bảo bọn cháu. Cháu cũng sẽ gọi đệ
đệ Tiểu Ưng và muội muội Tiểu Tước đến. Nhị Lang và Tiểu Ưng có thể làm
chân chạy mang thức ăn và rửa chén đĩa, hai người bọn họ đều làm được.
Cháu và Tiểu Tước cũng có thể rửa chén đĩa, đến lúc đó rửa chén đĩa cứ
coi như là phần việc của bọn cháu.” La Tiểu Yến rất chân thành, vừa nói
đến đã nhận làm chuyện bận rộn nhất, bẩn nhất cũng là mệt mỏi nhất.
“Sao có thể để cho các cháu bận rộn.”
Trương thị cười không ngậm miệng được: “Chúng ta đây là gả khuê nữ,
những chuyện kia cứ để mấy người Gia Hưng quan tâm đi. Đến lúc đó các
cháu nhớ tới sớm dự tiệc với chúng ta. Nhớ mang theo đệ đệ muội muội
đến, còn cha mẹ cháu nữa, cũng mời họ đến dự tiệc.”
Đến khi La Tiểu Yến cáo từ ra về, Liên
Mạn Nhi gói hết mấy món điểm tâm và chút ít trái cây lại, để đầy cả một
giỏ, đưa cho La Tiểu Yến mang về nhà ăn.
Đưa tiễn La Tiểu Yến cùng Nhị Lang ra
về, Trương thị nhìn lại đồ hai người đưa tới thêm trang, khó tránh khỏi
lại có chút cảm khái.
“Vợ Nhị Lang người này, ngược lại lại rất hiểu chuyện.” Trương Vương thị liền nói.
“Nguyên lai rất ra dáng dâu con nhà
nông, xem ra cũng không phải là người nhà bình thường có thể nuôi dưỡng
ra được .” Lý thị cũng nói.
“Nếu trong nhà nàng không có nhiều gánh
nặng như vậy, cũng coi như xứng đôi với Nhị Lang, là cửa hôn nhân tốt.”
Trương thị nói. Lời này đương nhiên là đứng ở góc độ Liên gia mà nói.
Lời tiếp theo, hiển nhiên là xuất ra từ miệng Liên Thủ Tín.
Liên Thủ Tín mới từ tiền viện trở lại,
nhìn đồ Nhị Lang và La Tiểu Yến đưa đến thêm trang, ông cũng như Trương
thị, đoán phần lễ này là hai người đi vay mượn mới có được.
“La Tiểu Yến còn gạt ta, nói là không vay tiền.” Trương thị liền nói.
Nhưng mà, bọn họ rất nhanh đã biết được, La Tiểu Yến không hề nói dối.