Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ
Chương 767 : Bàn Tiệc
Ngày đăng: 16:57 18/04/20
Edit: mai nguyen
Beta: Nora
Về phần Ngô gia bên này, đương nhiên
ngồi vào bàn chính là Ngô Ngọc Quý cùng Ngô Vương thị, mặt khác còn có
hai vị trưởng bối của Ngô gia. Gian ngoài tân phòng của Liên Chi Nhi
cũng bày một bàn tiệc cho họ hàng gần, thân bằng quyến nữ nhà mẹ đẻ của
tân nương, gồm có: Liên Mạn Nhi, Trương Thải Vân, Liên Diệp Nhi, Triệu
thị, Trương Vương thị, Ngô Vương thị, cả Tiểu Long, Tiểu Hổ.
Người nhà nông làm tiệc rượu, nếu không
đủ phòng, bình thường còn có thể bày bàn tiệc lộ thiên trong sân. Chỉ
là, bây giờ đang là tháng mười một, trời đông giá lạnh, lần này Ngô gia
rất chú tâm xử lý hỉ sự, vì vậy, trừ mượn nhà hàng xóm mấy gian phòng ốc bên ngoài, còn tạm thời dựng lều đơn giản trong sân, mới thu xếp bày
bàn tiệc.
Có hơn mười bàn tiệc chiêu đãi khách
nhân của Ngô gia và các hương thân ở Tam Thập Lý Doanh Tử đến thêm trang cho Liên Chi Nhi. Mặt khác mấy bàn tiệc an bài ở tửu lâu cũng ngồi đầy
ắp người, khách nhân có một nhà Vương cử nhân, Vương Ấu Hằng, lão Hoàng, rồi thì bạn cùng trường của Ngũ Lang, bằng hữu, người làm việc trong
nha môn ở huyện thành mà hai nhà Liên, Ngô có kết giao, còn có người ở
các cửa hàng, thân hào ở các thôn trấn trong huyện Cẩm Dương.
Hai người Tưởng chưởng quỹ cùng Ngô Ngọc Xương làm người tiếp khách ở tửu lâu. Vũ chưởng quỹ cũng không ngồi vào bàn, mà cùng đi theo giúp đỡ chiếu ứng khách nhân trước sau. Bên Liên
gia có Ngũ Lang dắt theo Tiểu Thất cùng an vị trên bàn rượu chiêu đãi
khách nhân trong tửu lâu.
Lại qua một đợt tiếng pháo đinh tai nhức óc, các nơi đều đồng loạt khai tiệc. Đương nhiên Ngô Gia Hưng phải tới
từng bàn tiệc mời rượu. Liên Chi Nhi an an ổn ổn ngồi trong tân phòng
chờ đợi. Mấy người Ngô gia bên này đuổi đến bồi tân nương nói chuyện đều bị Trương Vương thị và Hồ thị khuyên giải ngồi vào bàn tiệc uống rượu.
Khi chỉ còn lại mấy người nhà mẹ đẻ, Liên Chi Nhi mới được thoải mái một chút.
Sáng nay, tất cả mọi người đều không
được ăn sáng đầy đủ, Liên Chi Nhi cũng chỉ ăn rất ít, nên bây giờ ai
cũng có chút đói bụng. Trước mặt người nhà mẹ đẻ cũng không có nhiều quy củ như vậy. Chờ món ăn được bưng lên toàn bộ một lượt rồi, Liên Mạn
Nhi liền lôi kéo Liên Chi Nhi đến ngồi bên cạnh nàng, một bàn nói nói
cười cười ăn tiệc.
Ngô gia chuẩn bị bàn tiệc cực kỳ thịnh
soạn. Cái gì cũng có, nào thịt viên, gà, vịt, cá, giò heo,… đều có đủ
cả, mặt khác còn có vài dạng thức ăn mùa đông tinh xảo hiếm thấy. Trong
đó một phần rau xanh là do Liên gia cung cấp, một phần khác là Ngô gia
cố ý dùng nhiều tiền mua về từ huyện thành.
Trong bữa tiệc, mọi người trầm trồ khen ngợi Ngô gia chuẩn bị bàn tiệc thịnh soạn, rất có thể diện, không ngớt lời.
“Nương, người ta đưa tới một bàn tiệc
này là muốn cho chúng ta ăn thật ngon một chầu đó.” Liên Thủ Nghĩa nhịn
không được mở miệng nói: “Nương yêu thích món gì, có thể cho người đi
nói với lão Tứ một tiếng, để hắn lần khác đưa tới cho người. Dù sao hắn
có tiền, lão Ngô gia cũng có tiền mà… Cái ăn chúng ta khổ vô cùng, trong bụng một chút chất béo cũng không có. Người ta đưa tới bàn tiệc này,
sao không cho chúng ta ăn thật ngon một bữa?”
“Ngươi còn muốn ăn ngon thế nào nữa?”
Chu thị cũng không ngẩng đầu lên liền khiển trách, bà gắp thức ăn ra
xong, rồi sai Tưởng thị bưng ra để vào trong tủ chén ở gian ngoài. Bây
giờ thời tiết đông lạnh, những thức ăn này đặt ở gian ngoài có thể giữ
gìn được mấy ngày.
“Bụng ngươi lớn bao nhiêu, những thứ này còn chưa đủ cho ngươi ăn sao. Nếu không, ta để một mình ngươi ăn, ta và cha ngươi hai người chúng ta không ăn, ngươi xem có đủ không?” Chờ
Tưởng thị bưng thức ăn ra ngoài hết, Chu thị mới ngẩng đầu lên, trừng
mắt nhìn Liên Thủ Nghĩa, âm dương quái khí nói.
Liên Thủ Nghĩa mím mím môi, lúc này, hắn cũng không dám chọc Chu thị.
“… Đáng lẽ cha nên đi dự tiệc, còn có Kế Tổ và vợ Kế Tổ, hai đứa cũng nên đi…” Liên Thủ Nghĩa lầm bầm, ngụ ý,
nếu như mấy người này tới Ngô gia dự tiệc, thì bàn tiệc đưa tới này, chỉ còn lại mấy người ở nhà ăn, đương nhiên càng dư dả.
“Ăn cơm, ăn cơm đi, còn chờ gì nữa?” đột nhiên Liên lão gia tử lên tiếng, cắt đứt Liên Thủ Nghĩa lầm bầm. Sau
đó, Liên lão gia tử bưng chén cơm lên trước mặt, lại phát hiện trong
chén trống không, liền hướng Chu thị nói: “Sao còn không xới cơm cho
ta?”
“Ta xới cơm cho ông đây” Chu thị vội
tiếp chén cơm trong tay Liên lão gia tử, bới đầy một chén cơm trắng, đặt xuống trước mặt Liên lão gia tử.
“Vợ Kế Tổ, lấy chậu cơm hồi sáng ta nấu ra đây.” Chu thị lại phân phó Tưởng thị.
Chờ Tưởng thị đem một chậu cơm cao lương tới, Chu thị liền bận rộn mở ra, bà lưu cơm trắng lại một nửa, rồi đem
chậu bánh bao qua đếm một lượt, sau đó đem cơm cao lương trộn lẫn với
cơm trắng, lúc này mới xới cơm cho người một nhà.
Phân cho Liên lão gia tử một chén cơm
trắng, hai cái bánh bao. Liên Thủ Nhân, Liên Thủ Nghĩa, Liên Kế Tổ, Tứ
Lang và Lục Lang đều được phân một chén cơm trộn và một cái bánh bao.
Những người còn lại, trừ Đại Nữu Nữu được một cái bánh bao, đều chỉ có
một chén cơm trộn, cũng không có bánh bao.