Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ

Chương 775 : Về Nhà Cũ Thăm Hỏi

Ngày đăng: 16:57 18/04/20


Edit: Dao Dao

Beta: Nora

Bởi Ngũ Lang và Tiểu Thất học bài trong này, nên kháng trong thư

phòng luôn được đốt nóng, dưới đất còn đặt một chậu than. Ba người đi

vào trong, ngồi xuống ghế.



“Tỷ phu, giờ chỉ có ba chúng ta, huynh có chuyện gì cứ nói.” Ngũ Lang nói với Ngô Gia Hưng.



Mặc dù Ngô Gia Hưng mới thành thân với

Liên Chi Nhi mấy ngày, nhưng hai nhà đã thân thiết lui tới mấy năm. Ngô

Gia Hưng, Ngũ Lang, Tiểu Thất đều thân quen. Cũng vì vậy, mới vừa rồi

thấy Ngô Gia Hưng liếc mắt một cái, Ngũ Lang liền biết Ngô Gia Hưng có

việc muốn nói riêng với hắn.



“Đúng là có việc.” Ngô Gia Hưng cười cười, lấy ra một hộp gỗ nhỏ dài từ trong tay áo, đưa cho Ngũ Lang.



Ngũ Lang lộ vẻ khó hiểu, nhưng vẫn nhận

lấy hộp gỗ mở ra. Trong hộp là một tờ khế thư, chính là khế thư mà trong nhà đã thương lượng đưa cho Liên Chi Nhi cổ phần tiệm vịt nướng.



Ngày đó Ngũ Lang đưa khế thư cho Liên

Chi Nhi, Liên Chi Nhi nói sao cũng không nhận. Ngũ Lang, Liên Mạn Nhi,

Tiểu Thất cũng không miễn cưỡng. Sau đó, hôm đưa gia cụ trước ngày cưới

của Liên Chi Nhi và Ngô Gia Hưng, Ngũ Lang mang theo khế thư, đưa thẳng

cho Ngô Gia Hưng, chỉ nói là của hồi môn cho Liên Chi Nhi.



Lúc ấy Ngô Gia Hưng cũng nói không cần, nhưng Ngũ Lang cưỡng chế để lại cho Ngô Gia Hưng.



Hiện giờ Ngô Gia Hưng lại trả khế thư lại.



“Tỷ phu, huynh đây là…” Ngũ Lang cầm khế thư: “Là tỷ tỷ nói không cần à, tính của tỷ ấy huynh cũng biết, nên

khuyên nhủ tỷ tỷ mới phải. Một phần này hai người đáng được. Đệ cũng

biết bên đó không thiếu, nhưng cứ giữ lại, sau này cho cháu đệ cũng được mà.”



“Đúng, giữ lại cho cháu nhỏ của đệ.” Tiểu Thất cũng gật đầu nói.



Luôn miệng nói đến đứa cháu nhỏ còn chưa thấy bóng dáng đâu, tim Ngô Gia Hưng không khỏi ấm áp, không nhịn được nở nụ cười.



“Ngũ Lang, đệ nghe huynh nói đã.” Ngô

Gia Hưng nghiêm mặt nói: “Huynh biết, cổ phần này là cha mẹ, còn cả các

đệ muội thành tâm cho Chi Nhi. Nhưng, chúng ta thật sự không thể lấy.

Hôm đó đệ đưa cổ phần này cho huynh, huynh không đưa về luôn là vì huynh biết đây là tâm ý của cả nhà.”


Trấn trên với thôn này cách nhau gần như thế, ngày đó mấy nàng dâu đều bàn tán chuyện đó, tám chín phần mười là

Ngô gia đã nghe được tiếng gió, vì không để Liên Chi Nhi xấu hổ, cho nên tránh.



“Vẫn cần hỏi ý tứ của tỷ phu.” Liên Mạn

Nhi nói: “Ngày đó mẹ đã nói, sau này hai người không giao thiệp với nhà

cũ cũng không sao. Nếu có ai nói gì, đến lúc đó cha mẹ sẽ ra mặt, sẽ

không để cho người ta nói động đến hai người đâu.”



Nhà cũ đưa thêm trang như vậy, nếu Ngô gia bới móc thiếu sót, đó là chuyện hợp lý.



“Lúc đó, cha mẹ chồng nói cứ nghe cha mẹ chúng ta, Gia Hưng cũng không nói gì.” Liên Chi Nhi liền nói.



“Vậy thì đi xem một chút đi.” Liên Mạn Nhi nghe ra, ý tứ của Ngô gia hẳn là đi nhà cũ xem một chút.



Từ ngày Ngô Gia Hưng và Liên Chi Nhi

đính hôn, Liên Mạn Nhi đã nhìn ra, Ngô gia là nhà coi trọng lễ tiết,

nhưng cũng không quá cổ hủ. Đoán chừng đối đãi với nhà cũ cũng chỉ là

phải đi cho có lễ, không để mất mặt mũi cho người ta nói ra nói vào.



Thật ra như vậy rất tốt, bỏ qua cảm xúc chủ quan, cách làm lý trí này là tốt nhất.



Thương lượng qua với Liên Thủ Tín và

Trương thị, tất cả mọi người đều đồng ý để vợ chồng son đến nhà cũ thăm

Liên lão gia tử và Chu thị một chút.



“Lễ vật thì không cần, các con tới, đoán chừng bên kia cái gì cũng không cho. Các con kém một thế hệ, lại là

cháu gái cháu rể, khác với chúng ta. Chúng ta chỉ tặng đồ, không thu đồ, các con không cần thế.” Trương thị nói.



Quyết định này cũng là kết quả nhà Liên Mạn Nhi thương lượng ra.



“Mặc dù các con không thiếu chút này,

nhưng là chuyện gì cũng có qua có lại. Các con lần đầu trở về, không nên tạo thói quen này. Các con họ Ngô, không phải họ Liên. Cả nhà chẳng có

ai chui từ bụng bà ra.” Câu cuối cùng này, Trương thị nói riêng với Liên Chi Nhi.



Trương thị ở nhà trông coi phòng bếp

chuẩn bị thức ăn. Liên Thủ Tín, Ngũ Lang, Tiểu Thất và Liên Mạn Nhi theo Ngô Gia Hưng và Liên Chi Nhi đi nhà cũ. Cùng đi hộ tống còn có Liên Thủ Lễ, Liên Diệp Nhi và Nhị Lang.



Triệu thị và La Tiểu Yến ở lại giúp đỡ Trương thị nấu nướng.



Đoàn người vào trong thôn, mở cổng vào nhà cũ, trong phòng nghe tiếng động, liền có người ra đón.