Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ
Chương 779 : Tiệc Lại Mặt
Ngày đăng: 16:57 18/04/20
Edit: Dao Dao
Beta: Nora
Ba người Chu thị, Liên Thủ Nghĩa, Hà thị huyên náo tới vậy, nhưng những người khác trong phòng, kể cả Liên lão
gia tử đều làm như không thấy. Ở nhà cũ, Chu thị phát giận, chèn ép,
mắng chửi người, nhìn nhiều đã thành quen. Cho nên, tất cả mọi người đều hình thành thói quen, chỉ cần không liên quan đến họ thì sẽ không ai
thèm để ý đến.
Cho nên, trong nhà cũ thường xuất hiện
cảnh tượng kì quái như vừa rồi. Mấy người ngồi một bên tán gẫu, bên kia
có người bị Chu thị mắng tới cẩu huyết lâm đầu*.
*cẩu huyết lâm đầu: bị mắng xối xả.
Mà nguyên nhân tạo thành tình trạng này
là vì nhà cũ trừ Liên lão gia tử, không ai có thể nói được Chu thị. Nếu
có người lên tiếng khuyên giải trong lúc Chu thị nổi giận, hoặc nói câu
công bằng cho người bị chửi, thì chính là rước họa vào thân. Người ở nhà cũ bất kể thông minh hay ngu dốt, không ai muốn làm chuyện quên mình vì người khác. Hà thị vốn chỉ muốn khuyến khích Chu thị sai người sang nhà Liên Thủ Tín lấy đồ ăn thừa, không nghĩ tới bị một trận mắng thối mặt,
còn ngã một cái, lăn thành con khỉ bùn. Trên mặt đất quá lạnh, Hà thị
bắt đầu nằm sấp thở phì phì, thấy quần áo mặc trên người không mặc được
nữa, không khỏi tức lên.
“Con nói gì chứ, con chưa nói gì mà, thế này là thế nào, lấy con làm chỗ trút giận đây mà!” Hà thị một bên nhấc
mình dậy, một bên lẩm bẩm.
Mặc dù vậy, Hà thị cũng chả có gan mà
cãi lộn với Chu thị. Hoặc là nói, Hà thị không phải kẻ giỏi cãi vã với
người khác, thậm chí bà ít khi tức giận trở mặt với người khác. Mà Hà
thị nhà ai cũng vào được, giường nhà ai cũng ngồi được, một phần công
lao là nhờ tính cách này của bà.
Liên Mạn Nhi đã từng vô cùng khó xử,
không biết có nên xếp cái tính cách này thành một ưu điểm của Hà thị
không. Nàng còn từng thảo luận chuyện này với Trương thị, Trương thị nói chẳng ai hoàn hảo, tương tự, cũng không ai làm gì cũng là sai. Hà thị
cũng có sở trường của bà, nhưng cuối cùng, Liên Mạn Nhi vẫn quyết định
cho rằng mặt Hà thị thật sự không có da.
“Cút” Chu thị không muốn nhiều lời, chỉ cửa ra vào, muốn Hà thị nhanh chóng cút ra ngoài.
Ngô Gia Hưng và Liên Chi Nhi không tặng
quà, hi vọng được ăn chực đồ ngon đã đi tong, còn chịu thiệt lớn như
vậy, Hà thị thấy ở lại trong phòng cũng không có hi vọng gì, liền đi ra
ngoài.
Liên Thủ Nghĩa phủi bọt nước trên áo,
xuất phát từ nguyên nhân như Hà thị, ông ta cũng muốn đi ra ngoài, nhưng đi được hai bước đã ngừng lại.
Vừa rồi Hà thị nói chuyện với Chu thị,
Liên Thủ Nghĩa ngồi bên cạnh nghe thật thích. Tâm tư Hà thị đơn giản,
chỉ muốn có đồ ăn, nhưng những lời Hà thị nói không câu nào không khích
bác Chu thị với người hai nhà Liên Thủ Lễ và Liên Thủ Tín. Liên Thủ
Đồ ăn hai bàn như nhau, chỉ là bàn trên
giường gạch không có rượu. Đồ ăn bày tràn trên bàn, ở giữa còn có một
nồi lẩu dưa chua bốc hơi nóng hổi.
Ngoại trừ người trong nhà, Liên Thủ Tín
còn mời mấy người tiếp khách hôm trước đến. Một bữa cơm cả khách và chủ
đều tận hứng. Sau khi ăn xong, Trương thị lại lưu luyến Chi Nhi một hồi
lâu, cuối cùng tuy lưu luyến là vậy, nhưng vẫn phải chủ động hối thúc
Liên Chi Nhi và Ngô Gia Hưng trở về.
“Ở gần, quan hệ hai nhà lại tốt, về sau Chi Nhi muốn trở về lúc nào liền về lúc ấy.” Triệu thị khích lệ Trương thị.
“Đúng vậy, mẹ chồng Chi Nhi cũng nói với ta như vậy.” Trương thị nói: “Chỉ là ta vẫn chưa quen.”
Đâu chỉ Trương thị không quen, Liên Mạn Nhi cũng có chút không quen. Dù sao, Chi Nhi vốn ở cùng một phòng với nàng.
Nếu như có thêm một muội muội thì tốt
rồi, Liên Mạn Nhi vô ý thức liếc nhìn bụng Trương thị. Ở điểm này, Tiểu
Thất và Liên Mạn Nhi không thể thỏa hiệp với nhau. Tiểu Thất muốn một
tiểu đệ đệ.
Chỉ có điều, bụng Trương thị luôn không
có động tĩnh. Trước kia họ còn coi như chuyện để nói đùa, mà bây giờ,
không ai làm vậy nữa.
Có những tổn thương đúng là không có cách nào nghịch chuyển được.
Đưa tiễn Ngô Gia Hưng và Liên Chi Nhi, không còn chuyện gì phải làm, mọi người liền về nhà.
“Cháu nên trở về cho Nhị Nữu Nữu bú sữa rồi ạ.” La Tiểu Yến nói với Trương thị.
“Ừ, hai người các cháu về sớm chút đi, cũng đã đi nửa ngày rồi.” Trương thị gật đầu nói.
Liên Mạn Nhi sai phòng bếp chọn mấy món
béo bở cho vào một hộp thức ăn lớn, lại chọn lấy mấy món điểm tâm khác
đưa cho Nhị Lang và La Tiểu Yến đem về cho người trong nhà ăn. Nhị Lang
và La Tiểu Yến khiêm nhượng một phen mới nhận lấy đồ đạc, vô cùng vui vẻ mà thẳng tiến về nhà.
“Mẹ, nhị tẩu hôm nay có nói với mẹ cái gì không?” Liên Mạn Nhi hỏi Trương thị.
“Có.” Trương thị gật đầu: “Mẹ hỏi tình
hình trong nhà nàng thế nào? Nàng liền nói với mẹ là ở trong nhà bình
thường mình nàng đều thu xếp được, ngày mùa thì mới phải để Nhị Lang
giúp đỡ. Vịt heo ngỗng gà trong nhà, cha mẹ nàng, còn cả muội muội nàng
cũng có thể giúp đỡ. Nàng nói với mẹ, tuổi của La Tiểu Ưng cũng lớn rồi, cũng có thể làm việc. Trong nhà mãi cũng không kiếm được chút tiền nào, nếu có thể đi đâu làm công, kiếm chút tiền, có thể giúp được nhiều
rồi.”
“Thật đúng là đến nơi này của chúng ta rồi.” Liên Mạn Nhi liền cười xông đến bên cạnh Ngũ Lang mở to hai mắt.