Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ

Chương 848 : Tránh né

Ngày đăng: 16:59 18/04/20


Ở trước mặt Liên Thủ Tín và Liên Mạn Nhi lần đầu tiên Liên lão gia tử chủ động muốn uống thuốc, trước mặt mọi người ở nhà cũ cũng là lần đầu

tiên. Cá tính Liên lão gia tử trên nhiều khía cạnh, rất giống với nông

dân truyền thống nhất là phương diện đang xem bệnh uống thuốc này, phàm

là có thể gắng gượng tuyệt đối sẽ không muốn mời lang trung, cũng sẽ

không hốt thuốc uống.



Cho tới nay, đều là người trong nhà thu xếp thậm chí buộc Liên lão

gia tử xem lang trung, uống thuốc, Liên lão gia tử đối với chuyện này,

tới bây giờ vẫn rất mâu thuẫn, thế mà bây giờ ông lại chủ động muốn Chu

thị nấu thuốc cho ông, như vậy mọi người có thể thấy được kết luận cũng

vô cùng rõ ràng.



Thân thể Liên lão gia tử không tốt, chính ông cũng cảm thấy mặc dù

mới vừa rồi sau khi Liên Thủ Tín bọn họ vào cửa hỏi chuyện này, Liên lão gia tử còn nói ông không có chuyện gì



“Cha, người cảm thấy thế nào, con phái người mời Lý lang trung tới nhé” Liên Thủ Tín vội nói



“Người đã già, sức khỏe không tốt” Liên lão gia tử cũng thở dài nói,

“Không có chuyện gì lớn, chỉ là bệnh cũ, giờ còn không có ra tháng

giêng, đừng phiền toái Lý lang trung người ta đến bốc thuốc, đối với

bệnh này thì cha uống thuốc kia là được”



Liên lão gia tử rõ ràng thừa nhận, ông mắc bệnh cũ.



“Chỉ vì chuyện hôm nay nên có một chút nóng giận” Liên lão gia tử lại tiếp tục nói, “. . . . . . Trong nhà này. . . . . . không bớt lo a”



Những lời này, không thể nghi ngờ là là ám chỉ bệnh của ông. Ông sở

dĩ phát bệnh là vì trong nhà có người, có việc khiến cho ông không bớt

lo. Về phần là người nào, chuyện gì thì căn bản không cần hỏi lại.



Liên Thủ Nghĩa, Hà thị và Tứ Lang không có lên tiếng.



“Cha, lão nhân gia thân thể không phải là chuyện nhỏ, vẫn nên phái

người mời Lý lang trung tới xem cho lão nhân gia một chút, con mới có

thể yên tâm” Liên Thủ Tín liền nói



“Không cần, lão Tứ con nghe cha. Ta nói không cần thì không cần. Bệnh chính mình thì chính mình biết… . Đợi uống thuốc, nghỉ một chút, tâm

rỗi rãnh rồi thì tốt thôi.” Liên lão gia tử gấp gáp khoát tay nói.



Những lời này của Liên lão gia tử, không thể nghi ngờ là đang nói…,

chỉ cần Liên Thủ Nghĩa, Hà thị và Tứ Lang có thể hiểu chuyện một chút,

đừng chọc cho ông tức giận, như vậy là bệnh của ông có thể tốt, ngược

lại bệnh tình của ông sẽ chuyển biến xấu.


“Hôm nay ông nội con nhất định là sốt ruột phát hỏa thôi.” Liên Mạn

Nhi khẳng định mà nói, “Nhưng vì sao ông lại để cho bà nội đi nấu thuốc, cha, người nhìn không hiểu sao?”



Liên Thủ Tín cũng trầm mặc một lúc.



“Lão gia tử không phải là cái loại người thích hành hạ người khác,

thật ra thì Lão gia tử rất tiết kiệm” Sau nửa ngày, Liên Thủ Tín không

đầu không đuôi nói một câu như vậy, sau đó tựa hồ là rốt cục hạ quyết

tâm, “Ngày mai cha sẽ dẫn người đi nông trường.”



“Đi, ta thu thập hành lý cho chàng.” Trương thị liền bỏ kim chỉ trong tay, bắt đầu bận rộn thu dọn đồ đạc cho Liên Thủ Tín.



“. . . . . . Ngày mai còn có một nhóm vải bông, bông chở tới đây, còn có hai toa xe khác ” Liên Mạn Nhi vừa dùng cây trâm bạc gạt gạt bấc

đèn, đem đèn khiêu cho sáng hơn một chút, vừa nói “Mẹ, chúng ta còn phải tìm nhiều thêm mấy người nữa tới sắp xếp.”



” Hiện tại người thì có rất nhiều, không con thấy hai ngày nay mọi

người ở cách hai ba mươi dặm cũng đến à, còn sai người nói muốn tìm việc để làm. Ngày mai mẹ sẽ chọn vài người khéo tay. Đừng thấy đồ đạc

nhiều, người cũng nhiều, cắt qua một lược sẽ nhanh chóng xong.” Trương

thị vừa thu dọn đồ đạc, vừa nói.



Nói đến bận việc trong tay, tâm tình Trương thị lập tức sáng sủa.



“Khoan hãy nói, tay Bảo Dung thật là linh xảo, cắt vải không thua mẹ

đâu, hơn nữa thêu hoa còn đẹp, nhìn thấy cũng là người hiếm có” Trương

thị vừa cười nói.



Bảo Dung trong miệng Trương thị nói, chính là là Thương Bảo Dung khuê nữ của Tiểu Chu thị. Nhà Liên Mạn Nhi tính tìm người làm việc, Thương

Bảo Dung đi theo vợ Ngô Ngọc Xương và Nhị Nha, còn xung phong nhận việc

giúp đỡ cắt vải bố, cắt đế lót giày cô nương trẻ tuổi thích náo nhiệt,

tham bạn, hai ngày nay, Thương Bảo Dung ban ngày cũng đến nhà Liên Mạn

Nhi, an vị ở trong phòng khóa viện, cùng một đám con dâu tuổi trẻ và các cô nương sinh hoạt cùng một chỗ.



Đám con dâu tuổi trẻ và các cô nương này ở chung, tay không ngừng,

miệng cũng không ngừng, ở thật xa là có thể nghe thấy tiếng cười của các nàng ở trong phòng.



Thương Bảo Dung bởi vì lớn lên xinh đẹp, tính tình có chút sáng sủa,

tay khéo léo, rất nhanh có được hảo cảm của mọi người. Một nhà Tiểu Chu

thị người nào sáp nhập Tam Thập Lý Doanh Tử trước hết, không cần hoài

nghi chính là Thương Bảo Dung rồi.



Hai ngày nay Thương Bảo Dung giúp đỡ làm không ít chuyện, cũng kết giao không ít khăn tay (bạn khuê phòng thường khi bắt đầu kết bạn sẽ tặng khăn tay tự thêu), đồng thời. . . . . .



“Mẹ, người rất thích nàng nha?” Liên Mạn Nhi cũng cười hỏi.