Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ
Chương 847 : Vạch mặt
Ngày đăng: 16:59 18/04/20
Bộ dạng của Tứ Lang hiển nhiên là sẽ không từ bỏ ý đồ.
Liên Mạn Nhi không khỏi nhìn về phía Liên lão gia tử, nàng thấy lúc
này Liên lão gia tử vô cùng khó xử. Có thể không khó xử ư? Liên Mạn Nhi
nghĩ, Tứ Lang không giống như các nàng, sẽ bị Liên lão gia tử dùng đạo
lý nặng nề khuyên bảo, dùng gia tộc thân tình đả động, sẽ “Hiểu chuyện”
mà ủy khuất cầu toàn.
Liên lão gia tử xử lý chuyện này thế nào, Liên Mạn Nhi quả thật rất muốn biết.
“Sao có thể cứ tính như vậy.” Dường như Liên lão gia tử không
cần nghĩ ngợi chút nào đã nói: “Ngày mai ta tìm người đưa tin vào trong
thành, để cô bảo cô cả con về một chuyến, chúng ta hỏi nàng một chút.”
“Còn phải hỏi sao? Trừ nàng ra, thì còn ai nữa.” Liên Thủ Nghĩa lập
tức nói: “Cho dù gọi nàng ta về rồi, hỏi xong nàng có thể thừa nhận
sao? Hỏi cũng như không thôi.”
Lời này của Liên Thủ Nghĩa không phải không có lý. Mặc dù chuyện thật sự là Liên Lan Nhi làm, thì nàng ta tuyệt đối sẽ không thể nào thừa
nhận đâu.
“Không cần chờ ngày mai, hiện tại cháu cùng cha cháu vào thành.” ánh
mắt Tứ Lang vẫn đỏ bừng, hai tay ở trong tay áo nắm thành quả đấm, từng
chữ từng câu mà nói.
“Đúng, bây giờ chúng ta liền vào thành, đi hỏi nàng một chút.” Liên Thủ Nghĩa lập tức đáp ứng.
“Ta đây cũng đi.” Hà thị cũng nói.
Liên Thủ Nghĩa và Hà thị vừa nói chuyện đã đứng lên, tựa hồ định lập
tức cùng Tứ Lang khởi hành đi huyện thành Cẩm Dương tìm Liên Lan Nhi.
“Các ngươi đi làm gì, các ngươi đi làm gì, ra khỏi cửa này, các ngươi cũng đừng trở lại!” Chu thị gấp gáp nói.
“Đều đứng lại cho ta!” Liên lão gia tử cũng gấp gáp ngăn cản: “Trước
đừng gấp, mắt thấy trời sắp tối rồi, sao không ở lại đây một lúc nữa. . . Ta cùng nhau thương lượng trước.”
Ở Liên gia, nói đến giá trị vũ lực, thì mấy người Liên Thủ Nghĩa này
là cao nhất. Mà từ trước đến nay Liên gia chỉ nói chuyện không có thói
quen động thủ, nhưng ở phương diện này, mấy người Liên Thủ Nghĩa lại nằm bên ngoài. Bọn họ không chỉ có giá trị sức mạnh cao mà còn thích động
thủ.
Nếu như lúc này để cho Liên Thủ Nghĩa, Hà thị và Tứ Lang đi vào
Liên Mạn Nhi và Liên Diệp Nhi ở bên cạnh trao đổi một cái ánh mắt.
Chu thị phát tính tình như vậy, bởi vì đây là trong nhà mình, cả nhà
huyết mạch tình thâm, không thể làm gì bả. Nếu như ở bên ngoài, lấy tính tình của bà, há miệng ra là như vậy, còn không biết sẽ đưa tới bao
nhiêu tai họa, chọc ra bao nhiêu cừu gia.
Mà hôm nay, bà ép xiết, ép buộc Tứ Lang như vậy. Nhưng Tứ Lang không
giống với những hài tử khác của Liên gia, sau này còn không biết xảy ra
chuyện gì đây.
“Chuyện này từ từ thương lượng .” Liên lão gia tử lúc nói lời này,
ánh mắt tránh vài người Liên Thủ Nghĩa.” Lúc trước cô cả các con đến
đây, cũng có cùng ý như mấy con hôm nay. Lúc trước, ta không đồng ý bất
cứ điều gì với nàng. Hôm nay… Việc này chậm rãi thương lượng đi…”
Liên lão gia tử nói hòa hoãn, nhưng là ý tứ cũng rõ ràng , ông không đồng ý cái yêu cầu mà bọn người Liên Thủ Nghĩa nói ra.
Đám người Liên Thủ Nghĩa đương nhiên không vui, hai bên ngươi tới ta
đi, những câu nói của Chu thị đều mang theo dao, Liên lão gia tử thì lại nhẹ nhàng, nhưng mà ý từ từ đầu đến cuối cũng không có thay đổi.
Bảo mấy người Liên Thủ Nghĩa chịu đựng trước, chuyện cần làm đầu tiên là sai người đưa tin gọi Liên Lan nhi, lên tiếng hỏi rồi hãy nói.
Không để cho mấy người Liên Thủ Nghĩa đi tìm Liên Lan nhi, thậm chí
không để cho bọn họ trực tiếp tiếp xúc cùng Liên Lan nhi. Bất kể chân
tướng của sự tình như thế nào, người một nhà cũng không thể vỡ lở ra,
phải cùng nhau giải quyết.
Đều nói rõ ra ngoài, mà trong lời nói mang ý tứ còn lại là bất kể như thế nào, cũng không đồng ý hướng Liên Lan nhi đòi bồi thường.
” Hai ngày này trước hết Tứ Lang dừng đi làm việc, ở nhà nghỉ hai
ngày, giải sầu, chờ chuyện này qua đi thì làm lại. Trong nhà tuy không
giàu có, nhưng cũng không thiếu ít tiền kia.” Cuối cùng, Liên lão gia tử còn nói một câu.
“Lần trước lấy thuốc, còn có mấy thang a. Một hồi nấu một thang cho
ta uống, một lần tức giận này, đầu ta ong ong , não cũng đau.” Sau đó
Liên lão gia tử hướng Chu thị nói.
“Để ta đi nấu thuốc cho ông.” Chu thị nghe, lại không sai bảo ai, mà
lập tức mang giày xuống đất, từ trong tủ treo quần áo lấy thuốc, muốn
đích thân nấu thuốc cho Liên lão gia tử.
Liên Thủ Nghĩa, Hà thị và Tứ Lang cũng đều trầm mặc.