Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ

Chương 866 : Vì sao lại yêu cầu như vậy

Ngày đăng: 16:59 18/04/20


“Bà nội ông nội, ông dượng ba đến rồi, hai người mau vào trong phòng ngồi đi.” Tiếng của Tưởng thị từ bên ngoài truyền vào.



Thì ra là tiểu Chu thị và Thương Hoài Đức đến.



Ba đứa trẻ Liên Mạn Nhi, Ngũ lang, tiểu Thất thì không cần phải nói, chính là Liên Thủ Tín đối với tiểu Chu thị và Thương Hoài Đức cũng hơi coi thường, về phần nguyên nhân thì rất đơn giản.



Thứ nhất, mọi người không thân, tuy là thân thích nhưng so với láng giềng hương thân trong thôn còn kém thân thiết hơn. Thứ hai, không biết có phải bị Liên lão gia tử ảnh hưởng không mà Liên Thủ Tín luôn cảm thấy hắn không hợp với Thương Hoài Đức. Liên Thủ Tín là người thật thà, hắn thích kết giao với những người thật thà, mà Thương Hoài Đức lộ rõ là một người rất khôn khéo .



Tiểu Chu thị tuy là bộ dạng cùng tính cách tương tự như Chu thị, nhưng nếu có người cho rằng Liên Thủ Tín thấy tiểu Chu thị sẽ nhớ lại Chu thị khi còn trẻ mà cảm thấy thân thiết thì nhầm to.



Chu thị là mẹ của Liên Thủ Tín, hai mẹ con sống cùng nhau nhiều năm, cho dù Chu thị có làm gì thì Liên Thủ Tín vẫn có tình cảm với bà. Nhưng tính cách của bà, cộng thêm những việc làm trước đây làm cho trong lòng Liên Thủ Tín có khúc mắc.



Tiểu Chu thị lại không phải mẹ ruột Liên Thủ Tín, hai người chưa từng thân cận, Liên Thủ Tín đối với tiểu Chu thị không những không có tình cảm mà còn hơi xa lạ.



Nói xa lạ là còn khách sáo, trên thực tế Liên Thủ Tín không thích gặp cũng không muốn có bất cứ chuyện gì lui tới với tiểu Chu thị.



Đối với thái độ của Liên Thủ Tín đối với tiểu Chu thị, Liên Mạn Nhi hiểu rất rõ.



Liên Thủ Tín có cảm tình với Chu thị là vì Chu thị là mẹ hắn, mà tiểu Chu thị không thân thiết lại có tính cách giống như Chu thị, Liên Thủ Tín chỉ có chán ghét mà thôi. Nhưng bởi vì thân thích nên hắn không thể biểu hiện rõ sự chán ghét của mình, hắn chỉ có thể tránh né.



Liên Mạn Nhi nghĩ không biết tiểu Chu thị biết được suy nghĩ của Liên Thủ Tín sẽ có cảm giác gì? Mỗi lần nghĩ đến điều đó nàng lại không nhịn được cười.



Liên Thủ Tín nghe thấy hai người đến lập tức đứng lên, cáo từ với Liên lão gia tử và Chu thị.



“Cha, nương ngày mai con và mấy đứa nhỏ phải đi phủ thành, hôm nay con đến thăm hai người, nói một tiếng. Con còn có việc, phải về nhà, đợi khi con từ phủ thành về con lại đến thăm hai người.”



“A …..” Liên lão gia tử là một người khôn khéo, ông cảm giác được có chuyện gì nên gật đầu “Được, con nhiều việc, cứ đi lo việc của con đi, đi xa nhớ cẩn thận, mấy đứa nhỏ cũng vậy.”



Mấy người Liên Thủ Tín, Ngũ lang sắp đi ra thì nghe Chu thị hừ một tiếng.



Chu thị ngồi xếp bằng trên giường gạch, nhìn Liên Thủ Tín khóe miệng nhếch lên.
Liên Thủ Tín gật đầu.



“Thật là tuấn tú lịch sự, tuổi cũng không lớn, nghe nói vẫn chưa định hôn?” Thương Hoài Đức lập tức hỏi.



Liên Mạn Nhi thấy đề tài của Thương Hoài Đức đột nhiên chuyển sang Vương Ấu Hằng, lại hỏi vấn đề hôn nhân, thì trong lòng vừa động. nàng theo bản năng liếc tiểu Chu thị một cái, thấy tiểu Chu thị đã ngừng nói chuyện với Chu thị, chăm chú lắng nghe cuộc nói chuyện của Liên Thủ Tín và Thương Hoài Đức.



Liên Mạn Nhi hơi trầm ngâm.



“Nghe nói trong thôn, trừ nhà Vương Cử nhân ra thì vị Vương tiểu Thái y rất thân với nhà các ngươi, chuyện của hắn người khác không biết nhưng nhất định sẽ không giấu các ngươi.” Liên Thủ Tín không có lập tức trả lời, mà Thương Hoài Đức thấy vậy lại càng gấp.



Liên Mạn Nhi đã hiểu ra, trước khi Thương Hoài Đức đến đây đã biết không ít chuyện về Vương Ấu Hằng, không phải ông ta ngẫu nhiên nghe được mà là do ông ta cố tình hỏi thăm.



“Vương tiểu Thái y có ân đối với nhà chúng ta, mẹ của bọn trẻ năm đó …. Chính là nhờ hắn mới có thể sống đến bây giờ.” Liên Thủ Tín nói.



Sắc mặt Liên lão gia tử và Chu thị biến hóa một chút, nhưng Liên lão gia tử rất nhanh đã bình thường trở lại, mà Chu thị hừ một tiếng, bĩu môi.



“Vương tiểu Thái y còn chưa đính hôn sao?” Thương Hoài Đức hỏi tới một câu.



Liên Mạn Nhi len lén nhéo cánh tay tiểu Thất.



“Ông dượng ba, sao ông cứ hỏi chuyện hôn nhân của Ấu Hằng ca hoài vậy?” tiểu Thất chớp chớp mắt rất vô tội, rất hiếu kỳ mà hỏi Thương Hoài Đức.



“A…..” mắt Thương Hoài Đức lóe lên.



Liên Thủ Tín nhìn Thương Hoài Đức, tựa như đang đợi câu trả lời.



Thương Hoài Đức nhìn tiểu Chu thị một cái, tiểu Chu thị nhìn ông ta gật đầu.



“Là như vầy, ta thấy Vương tiểu Thái y không tệ, cùng Bảo Dung nhà ta tài mạo tuổi tác tương đương, nên muốn nhờ lão Tứ làm mai cho em gái ngươi.” Thương Hoài Đức cuối cùng cũng nói ra mục đích của chuyến viếng thăm.