Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ

Chương 867 : Bọt nước

Ngày đăng: 16:59 18/04/20


Nghe Thương Hoài Đức nói vậy, không chỉ Liên Mạn Nhi mà Liên Thủ Tín, Ngũ lang và tiểu Thất đều vô cùng kinh ngạc. Liên Mạn Nhi nghĩ, thì ra Thương Hoài Đức lúc này đến nhà cũ không phải tình cờ gặp được bọn họ mà Thương Hoài Đức chắc chắn là biết bọn họ đến nhà cũ cho nên theo đến đây, muốn Liên Thủ Tín làm mai Thương Bảo Dung cho Vương Ấu Hằng.



Đó là lý do mà Thương Hoài Đức tỏ ra gấp gáp không cho Liên Thủ Tín đi.



Thương Hoài Đức nhìn trúng Vương Ấu Hằng!



Liên Mạn Nhi nghĩ đến bộ dáng của Vương Ấu Hằng trong ngày học đường Khai Minh khai giảng, xác thực là quân tử khiêm tốn, ôn nhuận như ngọc, có nên nói Thương Hoài Đức vừa ý Vương Ấu Hằng hắn thật là có mắt nhìn không? Dựa vào gia thế, còn có nhân phẩm, học vấn của Vương Ấu Hằng mà nói thì hắn đúng là một người con rể lý tưởng.



Thương Hoài Đức nhìn trúng Vưong Ấu Hằng, chắc là đã hỏi thăm không ít về hắn, chỉ là năm nay Vương Ấu Hằng không thường ở huyện thành, có một số chuyện Vương gia cũng không nói ra ngoài, cho nên, Thương Hoài Đức không có cách nào hỏi thăm được tin tức của Vương Ấu Hằng.



Nhưng có thật là Thương Hoài Đức nhìn trúng Vương Ấu Hằng không ? Liên Mạn Nhi cẩn thận nhớ lại ngày khai giảng hôm đó hình như nàng có nhìn thấy Thương Bảo Dung trong đám đông.



Ngày đó, có không ít đại cô nương, tiểu tức phụ đi xem náo nhiệt, Thương Bảo Dung chắc là lẫn trong đám người đó.



Thương Bảo Dung có lẽ đã nhìn thấy Vương Ấu Hằng.



Vậy, ai mới là người nói muốn cùng Vương gia kết thân trước? Thương Bảo Dung đối với cuộc hôn nhân này cũng rất vừa ý sao?



Thương Hoài Đức nói xong, liền vô cùng mong đợi nhìn Liên Thủ Tín, mong câu trả lời của hắn.



Liên Thủ Tín nửa ngày sau mới tỉnh táo lại nhưng không biết phải mở miệng như thế nào.



“Này ……này …….cái này ……” mặt Liên Thủ Tín lộ rõ vẻ lúng túng.




Ai biết Thương Hoài Đức mới dọn đến thôn này không bao lâu thì nhìn trúng Vương Ấu Hằng, muốn nhờ cậy Liên Thủ Tín làm mai.



Liên Thủ Tín nói xong, trong phòng bỗng rất an tĩnh, không khí dường như bị đè nén.



Thương Hoài Đức và tiểu Chu thị hưng phấn bừng bừng mà đến, nhận được kết quả như vậy nên không khỏi mất hứng, vô cùng mất hứng.



Tiểu Chu thị sa sầm nét mặt xuống, định nói gì với Liên Thủ Tín nhưng mấp máy môi hồi lâu rốt cuộc cũng không nói gì. Thương Hoài Đức so với tiểu Chu thị linh hoạt hơn nhiều.



“Đây là do ta chợt nghĩ ra, vừa lúc đến thăm nhị tỷ và nhị tỷ phu, trông thấy lão Tứ nên nói luôn.” Giọng nói có chút khoa trương,cười gượng gạo “Không nghe nói hắn đã định hôn.”



“Chuyện này chúng ta không nên nói ra ngoài.” Liên lão gia tử nói.



“Cha yên tâm, con sẽ không nói.”



Thương Hoài Đức cười, ông ta biết đây là Liên lão gia tử và Liên Thủ Tín hứa hẹn không nói chuyện hắn nhờ làm mai cho Bảo Dung ra ngoài.



Đương nhiên, lúc nãy ông ta nói như vậy cũng chính là có ý này.



“Ai, chuyện này là do ta nóng lòng tự mình quyết định mà không có hỏi ý mẹ của nàng, cũng chưa hỏi qua nha đầu kia. Ta tự mình làm chủ, may mà không thành nếu không về nhà ta chắc chắc sẽ bị các nàng oán trách. Ha ha ……….”



Liên lão gia cũng cười bồi ông ta hai tiếng, thần sắc có chút ý chê cười.