Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ

Chương 923 : Trùng Dương

Ngày đăng: 17:00 18/04/20


Edit: Hàn Tuyết



Beta: Tiểu Tuyền

“Cũng không có chuyện gì gấp gáp, chỉ giữ ta lại ăn cơm nói chuyện

nhà thôi.” Ngũ Lang liền nói: “Ngoài ta ra chỉ có mấy huynh đệ Trầm

gia.”



Liên Mạn Nhi nghe Ngũ Lang nói thì càng thêm yên tâm.



“Không có việc gì là tốt rồi.” Liên Thủ Tín và Trương thị nói.



Ngũ Lang cho người mang mấy cái hộp đi vào.



“Lục gia mang trở lại vài thứ nên tặng một phần cho chúng ta.” Ngũ Lang liền nói.



“Lục gia quá khách khí.” Liên Thủ Tín liền nói. Bọn họ đã tặng lễ ngày Trùng Dương cho Trầm gia, đây hẳn là Trầm Lục tặng thêm.



Liên Mạn Nhi cho người mở hộp ra, mọi người nhìn qua quà của Trầm Lục thấy ngoài đặc sản biên thành còn có mấy tấm da sóc và chồn trắng

thượng đẳng.



“. . . . . . Đúng lúc chúng ta muốn mua thêm quần áo mùa đông. . . . . .” Liên Mạn Nhi nhìn mấy tấm da cười nói với Trương thị.



“. . . . . . Chúng ta sợ là có mua cũng không được thứ tốt như thế

này.” Trương thị cầm tấm da ở gần người sờ sờ nói: “Tấm da chất lượng

tốt thế này trên thị trường không tìm được.”



“Đúng rồi. Những tấm da này là Lục gia mang người tự mình đi săn, sau đó để cho thợ thuộc da tốt nhất chế ra, nói là cố ý cảm ơn mẹ và Mạn

Nhi đã làm cho quần áo mùa đông.” Ngũ Lang cười nói.



“Sao có thể nhận lời cảm ơn của Lục gia được?” Trương thị liền nói:

“Lục gia thật là người chu đáo, người bình thường không so được.”



Liên Thủ Tín ở một bên cũng gật đầu phụ họa, cùng Trương thị khen

ngợi Trầm Lục không ngừng. Hai vợ chồng thật sự cảm kích Trầm Lục, hơn

nữa càng xem Trầm Lục như Tiên Phật để đối đãi.



Liên Mạn Nhi ngồi ở đó không nhịn được khóe miệng mỉm cười. Người qua lại với Trầm Lục cũng không có chuyện tự mình đi làm, sẽ có thiếp thân

tùy tùng và quản sự tài giỏi lo liệu hết, nhất định làm đến một giọt

nước không lọt. Ngũ lang vừa mới nói bọn họ được một phần, mặt khác cũng sẽ tặng người khác.
Người một nhà mặc vào so với cuộc sống hằng ngày khác biệt, nhìn lẫn

nhau đều rất hài lòng. Nhất là Trương thị thấy ba hài tử có tướng mạo

bất phàm xinh đẹp lại càng mừng rỡ, trên mặt đều có nụ cười. Người một

nhà ngồi xuống, bọn nha đầu mang điểm tâm lên, ai nấy tùy ý ăn một chút

lại ra cửa lên xe tới Trầm gia.



Đến cửa lớn Trầm phủ thấy ngoài cửa đã có rất nhiều xe ngựa, người

ngựa rối rít, mặc dù náo nhiệt nhưng không huyên náo vì đều có quản sự

Trầm phủ mang người dẫn dắt vào trong nhà. Bữa tiệc Trầm phủ hôm nay bày ở hậu hoa viên bởi vì nơi đó hoa cúc và Phù Dung đang nở, vừa nghe hí

khúc uống rượu còn có thể ngắm hoa bên ngoài.



Liên Mạn Nhi và Trương thị trước được mời đến phòng khách nhỏ do Trầm tam phu nhân tiếp đãi nói chuyện một lúc mới đến hoa viên. Nữ khách

thiết đãi ở bên trong vườn hoa Phong Hiên, có núi giả, nước trong, hai

bên đều có mảng hoa lớn. Ngồi ở bên trong Phong Hiên vẫn có thể ngửi

thấy mùi hoa nhàn nhạt, cảnh sắc mọi nơi đều có thể thấy được.



Trương thị và Liên Mạn Nhi ngồi vào chỗ đều khen cảnh sắc đẹp.



“. . . . . . trong vườn Quốc Công Gia cảnh sắc thật đẹp, nghe nói ban đầu là mời thế ngoại cao nhân thiết kế cho, gia đình chúng ta mặc dù

cũng có vườn nhưng không thể nào so với nơi này, chỉ có một hai nơi có

thể nhìn, vườn nhà Liên phu nhân nghe nói cũng không tệ.” Một phu nhân

mặc bộ gấm màu xanh biếc cười nói.



Liên Mạn Nhi vội vàng nhìn sang nhận ra được đây là phu nhân Thông

phán Tần đại nhân lần trước trong nhà mời khách cũng tới nhưng trên

đường có việc nên rời đi trước.



“Tần phu nhân quá khen” Liên Mạn Nhi cười nói: “Cái vườn nhỏ bé kia

của chúng ta, đừng nói vườn quốc công Gia, ngay cả vườn nhà phu nhân

cũng tinh sảo hơn vườn chúng ta. Có điều đa tạ Tần phu nhân đã để ý, lúc ra cửa mẹ ta còn nói lần trước mời các vị thái thái, phu nhân tới xem

hí khúc lại tàn quá sớm. Hai ngày nữa, còn muốn mời Tần phu nhân và các

vị thái thái phu nhân rảnh rỗi tới nhà chúng ta đi dạo một chút.”



Trương thị đang nói chuyện với Trầm tam phu nhân nghe vậy cũng xoay đầu lại cười nói



Tần phu nhân cười gật đầu, nói nhất định sẽ đến quấy rầy. Liên Mạn

Nhi mỉm cười, ánh mắt liền rơi vào trên người một cô nương mặc bộ quần

áo màu hồng cánh sen ngồi bên cạnh Tần phu nhân.