Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ
Chương 924 : Trùng Dương (2)
Ngày đăng: 17:00 18/04/20
Tần Thông Phán năm nay vừa nhậm chức tại Phủ Liêu Đông nên mang theo
một đám gia quyến gồm có phu nhân cùng hai nhi tử và một nữ nhi. Hôm nay Trầm phủ mời khách, Tần Thông Phán và phu nhân đều được mời, Tần phu
nhân còn dẫn theo đại nữ nhi Tần Nhược Quyên đi dự tiệc.
Liên Mạn Nhi đã gặp mặt Tần phu nhân và Tần Nhược Quyên một lần tại
yến tiệc của Liên gia. Tần gia mới đến, trước kia hai nhà cũng không hề
lui tới. Bởi lần Ngũ Lang thi đậu cử nhân và Tiểu Thất đỗ tú tài, Tần
Thông Phán gửi thiệp và quà lễ chúc mừng đến nhà ở ngõ Tùng Thụ nên nhà
Liên Mạn Nhi mới biết Tần Thông Phán là bạn học cũ của Lỗ tiên sinh, vì
vậy mới hồi thiệp và quà lễ trở lại.
Nếu là bạn cũ của Lỗ tiên sinh, cả nhà Liên Mạn Nhi đương nhiên không thể thờ ơ. Huống chi nếu bàn về chức quan thì Thông Phán quan lục phẩm
có cấp bậc cao hơn Liên Thủ Tín, mà còn là triều đình ủy nhiệm nắm giữ
thực quyền thực chức. Liên Thủ Tín, Ngũ Lang và tiểu Thất cũng tự mình
tới cửa đi thăm Tần Thông Phán và tặng lễ ngày Trùng Dương, cũng tiện
thể mời cả nhà Tần Thông Phán tới ngõ Tùng Thụ dự tiệc.
Người hai nhà cứ như vậy mà quen biết, nhưng ngày đó trên đường Tần
phu nhân tới dự tiệc đã xảy ra chuyện phải rời đi trước, vì vậy chưa
được thân thiết trò chuyện kỹ càng với Trương thị và Liên Mạn Nhi.
Bất kể như thế nào, dù nể mặt mũi Lỗ tiên sinh nhưng một nhà Tần
Thông phán nhất định là muốn kết giao. Vì vậy hôm nay nghe Tần phu nhân
nói như vậy, Liên Mạn Nhi muốn nhân cơ hội này mời Tần phu nhân đến làm
khách nhà nàng.
Tần phu nhân nói xong, Liên Mạn Nhi quay sang cười với Tần Nhược
Quyên. Tần Nhược Quyên mỉm cười rồi mở miệng nói chuyện với Liên Mạn Nhi trước, hai cô nương thấp giọng nói chuyện với nhau.
Gia đình Tần Thông phán vừa mới tới nhưng tình huống ở Tần gia Liên
Mạn Nhi đã biết từ Trầm Nghị và Trầm Thi, Tần Nhược Quyên là trưởng nữ
của Tần Thông Phán, năm nay đã mười bảy tuổi nhưng vẫn chưa đính hôn.
Đối với hôn sự của Ngũ Lang, Liên Mạn Nhi không hề quan tâm ít hơn
Trương thị. Vì vậy lúc đầu nghe chuyện này từ Trầm nghị và Trầm Thi,
Liên Mạn Nhi đã để tâm chuyện này. Trước không nói chuyện khác, chỉ nhìn tuổi tác, gia thế, còn có thân phận trưởng nữ này đã rất thích hợp với
Ngũ Lang. Liên Mạn Nhi âm thầm xem Tần Nhược Quyên là đối tượng được đề
cử cần phải xem xét thêm.
thể hiểu. Sợ là nàng sẽ ngã vào bình phong rồi, hơn nữa đám người Trầm
Lục còn chưa đi xa nghe thấy tiếng động, phản ứng đầu tiên là quay đầu
đến xem. . . . . . . Như vậy, nàng sẽ bêu xấu trước đám người Trầm Lục.
Trong lòng hiểu chuyện này, Liên Mạn Nhi vội vàng hết sức dừng chân
lại, thân thể phản ứng tự nhiên, tay cũng hướng hai bên quơ nắm, trong
lúc bối rối tay trái tựa hồ bắt được thứ gì nhưng lại bị hất ra, tay
phải thì bị một cái tay khác nắm chặt lấy.
Mượn cái lực tay này ỷ vào thân thể linh hoạt Liên Mạn Nhi rốt cục
mang theo một người khác lảo đảo hai bước rốt cuộc cũng đứng vững.
Lúc này Liên Mạn Nhi không có ngoảnh lại nhìn bình phong bị nghiêng
xem đám người Trầm Lục mà là nhìn về phía bên trái. Mấy cô nương mặt mày đều thất sắc hướng nàng vươn tay ra. Liên Mạn Nhi nhìn về phía bên phải người bắt được tay nàng giúp nàng chính là Tần Nhược Quyên.
“Đa tạ Nhược Quyên tỷ tỷ, ” Liên Mạn Nhi hoảng sợ nhưng vẫn cười cười hai tay lôi kéo Tần Nhược Quyên: “Mới vừa rồi muội liền nghe thấy một
tiếng phịch, làm muội giật cả mình, không biết là xảy ra chuyện gì, cũng không biết là vị muội muội nào bị hù, đụng phải ta thiếu chút nữa liên
lụy tỷ tỷ.”
“Muội muội nói gì vậy.” Tần Nhược Quyên cũng cười nói: “Mới vừa rồi
chúng ta lôi kéo tay cùng nhau đứng, ta cũng nghe thấy được bên kia một
tiếng phịch không biết là tại sao?”
Hai người nói như vậy thì nhìn sang hướng bình phong bên kia, chỉ
thấy bình phong ngã trên mặt đất, cách đó không xa Trầm Lục mang theo
năm người đang quay đầu nhìn sang đây.
Ánh mắt Liên Mạn Nhi bất chợt dừng ở trên người Trầm Lục rồi lập tức
dời đi chỗ khác, cũng nhanh chóng nhìn qua nét mặt mấy người họ, lập tức trong lòng bình tĩnh.
Ngũ Lang, tiểu Thất, Trầm Khiêm, còn có Sở tiên sinh cùng Trương Thiên Hộ.
Cũng là người mình quen biết, tuy là như thế Liên Mạn Nhi vẫn cùng
Tần Nhược Quyên lui về sau hai bước khẽ cúi đầu. Mấy cô nương khác tất
cả đều chuyển động theo, khóe mắt Liên Mạn Nhi nhìn thấy một thân ảnh
thanh tú đứng phía trước mọi người.