Trọng Sinh Truy Mỹ Ký

Chương 1 : Hôn lễ của Triệu Nhan Nghiên

Ngày đăng: 21:26 20/04/20


"Lưu tổng, đến đây, hai ta lại uống thêm chén nữa!"

Tôi nâng chén rượu, ngửa đầu uống ực một hơi hết.

Tôi không còn nhớ rõ mình đã uống bao nhiêu chén rồi, cũng không rõ lắm chuyện tôi bịa ra cuộc thi Tửu Đế, lại càng không nhớ được ai mời tôi uống rượu.

Ánh mắt của tôi ngây dại, ngồi im trên ghế, hồi ức về những năm gần đây của tôi với Triệu Nhan Nghiên cứ tràn về, hôm nay, tôi chỉ có thể yên lặng ngồi nhìn, nàng đã trở thành tân nương của kẻ khác.

Tôi với Triệu Nhan Nghiên cùng học phổ thông, hơn nữa lại cùng lớp. Khi đó Triệu Nhan Nghiên là ngôi sao sáng trong trường, về phương diện học tập thì xuất chúng, lại giỏi ca múa, liên tục trong 3 năm đều đoạt danh hiệu Hoa Hậu Giảng Đường.

Tuy nàng với tôi học cùng lớp, nhưng thực tế lại nói chuyện không nhiều, chỉ một vài câu, hơn nữa về quan điểm lại còn bất đồng.

Thời học phổ thông, tính tình của tôi hướng nội, tính cách nhu nhược, thường hay bị các bạn trong lớp khi dễ, do học tập không tốt, cho nên cũng không phải là diện học sinh được Giáo viên quý mến, cho nên tới tận bây giờ tôi vẫn thường hay tự ti.

Không biết từ lúc nào, tôi đã khắc sâu hình bóng của Triệu Nhan Nghiên, chỉ yên lặng quan sát nàng, mỗi cử động, mỗi nụ cười.

Thế nhưng, tôi thủy chung không nói ra, bởi vì, nàng có rất nhiều người theo đuổi, hơn nữa mỗi người trong số họ đều có điều kiện hơn tôi rất nhiều.

Năm thứ 2 tiến hành phân khoa, thì chúng tôi mỗi người một ngả, nàng chọn Khoa Văn, còn tôi vẫn chọn Khoa Tự nhiên, khi đó tôi học khoa Tự nhiên cũng không phải là giỏi, nhưng tôi thường có sự sợ hãi với những hoàn cảnh mới, sở dĩ chọn ở lại, là vì nghĩ nơi đó không lý tưởng.

Sau đó thì tôi với Triệu Nhan Nghiên xa nhau, đã tưởng mình có thể quên nữ hài hàng đêm xuất hiện trong mộng của tôi, thế nhưng tôi sai rồi.

Sự nhớ nhung của tôi đối với Triệu Nhan Nghiên không có giảm đi, mà lại càng gia tăng mãnh liệt, nàng trở thành mục tiêu mà tôi phấn đấu.

Mọi người thường nói, nam hài học tập thường chậm, tôi muốn năm cuối cùng của thời học phổ thông toàn tâm, toàn ý học tập, cho nên đã vớt vát được rất nhiều kiến thức mà tôi đã bỏ qua từ năm 1, năm 2.

Cuối cùng tôi cũng đỗ đại học, không phụ sự mong đợi của mọi người, mà lại đỗ vào trường đại học Thanh Hoa nổi danh toàn quốc.

Mọi người trong nhà đều vui sướng, tôi biết, một phần thành công của tôi là do Triệu Nhan Nghiên, nếu như không phải tôi thường nhớ nhung nàng, nàng đã nói với tôi nàng cũng ghi danh vào Thanh Hoa đại học, thì tôi sẽ không chăm chỉ tới như vậy.

Thời gian báo danh nhập học, tôi gặp lại thân ảnh quen thuộc ngoài ý muốn.

Một năm không gặp, Triệu Nhan Nghiên hấp dẫn lên rất nhiều, tuy rằng bây giờ tôi không còn tự ti như trước đây, thế nhưng nhìn khí chất của Triệu Nhan Nghiên, tôi biết mình không xứng với nàng.

Mỗi sinh viên ở Thanh Hoa đại học ai không phải là người nổi bật khi học phổ thông? Tôi lại không có một chút khí chất kiêu ngạo nào của bọn họ cả.
Hộ sĩ lại một lần nữa đặt máy sốc điện lên ngực.

Vị bác sĩ này lắc đầu nói với hộ sĩ nói:

"Không được, tiêm cho anh ta một liều thuốc trợ tim, hỏi xem anh ta có di ngôn gì không."

…. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Bên ngoài phòng giải phẫu, tất cả công nhân trong công ty đều lo lắng đứng chờ, người hộ sĩ kia chạy ra, nói với mọi người:

"Trong mọi người, có ai tên là Triệu Nhan Nghiên không?"

Triệu Nhan Nghiên đang mặc áo cưới sửng sốt, lập tức chạy đến.

Hộ sĩ nói với nàng:

"Bệnh nhân không xong rồi, anh ta có chuyện muốn nói với cô."

….

Tôi rất khó khăn mới mở được mắt ra, Triệu Nhan Nghiên đang đứng trước mặt Tôi.

"Nhan Nghiên, anh có một câu nói, một câu muốn nói lâu rồi, Nhan Nghiên, Anh – Yêu - Em!"

Nói xong được câu này, Tôi chẳng có gì phải tiếc nuối mà rời xa thế giới này.

Triệu Nhan Nghiên lúc này lệ đã rơi đầy mặt, nhẹ nhàng lấy tay vuốt ve vết thương do giải phẫu trên người tôi, a, sai rồi, đó là khuôn mặt của tôi, thì thào nói:

"Lưu Lỗi, nếu như anh nói với em câu này sớm hơn, thì em nhất định bất chấp mọi thứ để gả cho anh rồi".