Trọng Sinh Truy Mỹ Ký
Chương 2 : Sống lại ngoài ý muốn
Ngày đăng: 21:26 20/04/20
Triệu Nhan Nghiên nói mấy câu đó, tôi không còn nghe được nữa, bởi lúc đó tôi đã chết, chỉ còn lại 1 thi thể mà thôi.
Lần thứ 2 tôi tỉnh lại, tôi phát hiện mình đang đứng trong 1 tòa đại điện. Giống như 1 cái hoàng cung đại điện thường thấy trong Ti vi, thế nhưng nó có phần âm u quá.
Ở trước mặt tôi, có 1 lão già trông rất buồn cười đang làm bộ dáng uy nghiêm ngồi ở đó, đứng hai bên là 2 người đang mặc trang phục Phán quan, trông rất tinh ranh.
Phía trên 3 người có 1 tấm biển lớn, trên tấm biển có khắc 3 chữ: Diêm Vương Điện.
Mẹ nó, sao có thể buồn cười tới vậy.
Chẳng lẽ tôi đang đóng phim hài trên truyền hình? Nhìn thấy cảnh này, tôi cảm thấy có chút chán nản, trang phục của 3 người này trông buồn cười quá.
Tôi không khỏi cảm thán, mấy năm nay, đạo diễn hạng ba nhiều quá!
Trong khi tôi đang miên man suy nghĩ, lão già uy nghiêm trợn mắt vỗ bàn quát:
"Phía dưới là người phương nào, tại sao gặp bản Diêm Vương còn không quỳ xuống?"
Tôi sửng sốt, chẳng nhẽ tôi đang tham gia đóng phim.
Tôi đáp: "Uy, lão đầu, ngươi tìm lộn người rồi? Tôi không muốn đóng phim!"
Ba người nghe tôi nói vậy, nhất thời sửng sốt, Phán quan Giáp đứng ở bên cạnh vội nói:
"A, chẳng nhẽ người này bị bệnh thần kinh?"
Phán quan Ất vội tra xét trong sổ Sinh Tử, tìm kiếm nửa ngày mà cũng không được cái hắn muốn, Vì vậy hắn kỳ quái nói:
"Không đúng, trong cả canh giờ này không có ai chết ngoài hắn, vậy thì người phía dưới kia là ai?"
Cảo Tiếu lão đầu (1) vừa vỗ bàn vừa quát:
"Người phía dưới nghe đây, ngươi đã đã chết! Mau mau báo danh tính, để bản Diêm vương cho ngươi đi đầu thai!"
(1): Cảo Tiếu Lão đầu: Lão đầu khôi hài.
Tôi đã chết? Tôi tại sao lại chết? Bỗng nhiên tôi nhớ lại, đúng vậy, tôi quả thật đã chết.
Tôi ở hôn lễ của Triệu Nhan Nghiên uống rượu vô độ, không có cách nào cứu sống cả.
Xem ra, tôi quả thực đã chết. Mẹ nó, cuộc đời đối với tôi thật bất công, nửa đời trước cắm đầu phấn đấu, kết quả tình yêu thì không đạt được, lại phải nếm trải tư vị của cái chết.
Lúc này, tôi nghĩ tới 1 câu kinh điển mà trong điện ảnh thường nói: Tình cảm chân thành, tha thiết ở trước mắt thì không biết quý trọng, cho đến khi mất đi thì hối hận đã không kịp nữa rồi, chuyện thống khổ nhất cuộc đời có lẽ cũng chỉ đến mức này mà thôi.
Nếu như ông trời cho tôi 1 cơ hội nữa… tôi sẽ nói với nữ hài tử kia 3 chữ: "Anh yêu em", nếu như ông trời cho tôi 1 kỳ hạn để yêu, thì tôi sẽ chọn: 1 vạn năm.
A, vừa rồi, vị Diêm Vương lão huynh kia nói tôi có thể đầu thai? Nói như vậy tôi còn cơ hội để hưởng thụ vị ngọt của tình yêu, mẹ nó, kiếp sau tôi nhất định không buông tha cho bất cứ 1 nữ nhân nào mà tôi yêu! Tôi phẫn hận tưởng tượng.
Vì vậy, tôi bèn nói với Diêm Vương:
"Diêm Vương lão ca, tôi tên là Lưu Lỗi, lão ca nhanh chóng an bài biện pháp giúp cho tôi đầu thai đi!"
Diêm vương cả giận nói:
"Cút! Con mẹ nó, ai là Lão ca của ngươi, Ta so với tổ tông của ngươi còn lớn hơn nhiều!"
Nhiều năm hoạt động trong thương trường, tôi đã học được thói a dua nịnh hót, tôi biết, nếu như Diêm vương an bài cho tôi đầu thai trong 1 gia đình tốt, thì tôi sẽ nói lão nhân này đánh rắm cũng thơm.
Tôi cười nói:
"Tôi trông lão ca còn rất trẻ, dung quang toả sáng, quả thực là một người vô cùng đẹp trai ở thế kỷ mới!"
Diêm vương nghe tôi nói như vậy, bộ mặt lập tức vui vẻ tươi cười, nếp nhăn trên mặt đã không còn nữa, quay sang Phán quan Giáp hỏi:
"Ta trông còn trẻ như vậy ư?"
Vị Phán quan Giáp này vỗ mông ngựa đã thành quen, cho nên không hề nghĩ ngợi đã nói:
"Chúc mừng diêm vương, chúc mừng diêm vương, ngài quả thực là cực phẩm trong quỷ giới, đúng là siêu cấp đẹp trai vô địch!"
Diêm vương nghe xong vui vẻ, cười ha hả không ngừng, tỏ ra hòa ái dễ gần nói:
"Lưu Lỗi, quả thực bản vương có quen 1 lão đệ như ngươi! Lão đệ ngươi yên tâm, ta nhất định an bài cho ngươi đầu thai trong 1 gia đình tốt!"
Tôi vội vàng nói tạ ơn, trong lòng thì đang nở hoa, gian kế đã được thực hiện!
Diêm Vương nói với Phán quan Ất rằng:
"Ngươi mau tra tìm ngày sinh tháng đẻ của vị lão đệ này!"
Phán quan ất tra xét một hồi, trên mặt lộ ra biểu tình nghi hoặc, kinh ngạc nói:
"Diêm vương, người xem, vị lão đệ này thọ tới 180 tuổi, tại sao lại chết bây giờ được!"
Diêm vương nghe xong, thần sắc ngưng trọng, tiếp nhận sổ Sinh tử, nhìn ngó nửa ngày, cuối cùng trợn mắt vỗ bàn quát lớn:
"Con mẹ nó, lão đệ của ta bị tên tiểu quỷ nào mang về?"
Một lát sau, có một tiểu quỷ run rẩy đi vào, vừa trông thấy Diêm Vương đã xụp xuống lạy:
"Xin diêm vương bớt giận, tiểu nhân, tiểu nhân chỉ thỉnh thoảng mới đi qua y viện, nhìn thấy tiểu tử này, a không đệ đệ của ngài đang muốn chết, cho nên tiện tay bắt trở về!"
"Đúng rồi, Diêm Vương đại nhân, căn cứ theo quy định địa phủ, người tự sát vì tình có một cơ hội để tìm lại người mình yêu! "
Phán quan Giáp bỗng nhiên vỗ trán nói.
"Người muốn cho nàng uống "Truy Tình Đan"? "
Diêm vương hỏi. Nhưng mà hắn lại lập tức lắc lắc đầu nói:
"Không nên, không nên, đan dược này quá độc! "
"Đan dược gì? Uống xong có thể gặp lại Lưu Lỗi hay sao? Ngài mau cho tôi ăn đi! "
Triệu Nhan Nghiên kích động kêu lên.
"Ôi! Cô nương, không phải bổn vương không để cho ngươi uống mà thật sự đan dược này rất độc ! "
Diêm Vương nói:
"Phán quan Giáp, ngươi giải thích cho nàng một chút đi! "
Phán quan Giáp dõng dạc nói:
"Khi uống "Truy Tình Đan", linh hồn của ngươi sẽ trở lại thời điểm trước khi ngươi yêu hắn, nói cách khác, ngươi được trở về với con người của ngươi trước kia. Nói là sống lại, mà cũng không phải là sống lại. Bởi vì tất cả trí nhớ của ngươi đã bị phong ấn "
"Vậy thì có gì độc đâu? " Triệu Nhan Nghiên kỳ quái hỏi.
"Ngươi nghe ta nói hết đã! "
Phán quan Giáp tiếp tục nói::
"Sau khi uống đan dược, một năm sau phải tìm được người yêu, hơn nữa, lại phải ở cùng phòng với hắn, như vậy độc dược trong cơ thể sẽ truyền sang người của người yêu, ngươi sẽ không việc gì, mà còn khôi phục được trí nhớ. Nhưng nếu ngươi không tìm được hắn, lại không ở cùng phòng với hắn, thì độc dược sẽ phát tác, lúc đó ngươi sẽ chết, bị đày xuống địa ngục, làm cô hồn dã quỷ, vĩnh viễn không được siêu sinh"
"Ngài nói là độc dược sẽ truyền sang cho hắn? "
Triệu Nhan Nghiên lo lắng mà hỏi .
"Cô nương à, ngươi phải nhớ người chết là cô, còn lo lắng cho người kia làm gì?"
Phán quan Giáp kỳ quái hỏi.
"Có lẽ, đây là sức mạnh của tình yêu. " Triệu Nhan Nghiên thẹn thùng nói.
"Được rồi, ta cũng nói luôn cho ngươi, độc dược này không có hại gì với người yêu của cô, ngược lại còn giúp hắn cải biến thể chất thân thể, giúp hắn có được 1 chút năng lực đặc thù mà người thường không có, đối với người dương gian các ngươi mà nói, đó là dị năng. Hơn nữa ở… phương diện kia sẽ rất mạnh mẽ, coi như để hắn bảo đáp người yêu của mình"
Phán quan Giáp giải thích.
"Ồ, vậy ngài mau cho tôi uống đi"
Triệu Nhan Nghiên vừa nghe tới chuyện, độc dược kia không có hại tới Lưu Lỗi, thì nàng đã vô cùng yên tâm.
"Ngươi chắc chứ? Nếu ngươi uống vào sẽ không nhớ gì nữa đâu, nếu không gặp được hắn, thì ngươi sẽ chết không minh bạch đó! "
Phán quan Ất nhắc nhở nói.
"Ai dà, ngài sao nhiều lời như vậy, mau đưa cho tôi uống là xong! "
Triệu Nhan Nghiên không kiên nhẫn nữa nói.
"Hừ! Không được ăn nói xấc xược! Phán quan Ất, hắn nói rất đúng, rất nhiều người đã dùng đan dược này, nhưng không có tìm được người yêu, kết quả là bỏ mình!"
Diêm vương nhắc nhở.
"Tôi không sợ! " Triệu Nhan Nghiên kiên định nói.
"Được rồi, Phán quan Giáp, ngươi đi lấy đan dược cho nàng! "
Diêm vương lắc lắc đầu nói. Nghĩ thầm, Lão đệ, ngươi đừng có phụ nữ tử si tình này!
Phán quan Giáp đưa cho Triệu Nhan Nghiên một viên đan dược nói:
"Trong thời điểm ngươi dùng đan dược, hãy tập trung tinh thần nhớ tên người kia, lúc đó linh hồn ngươi sẽ trở lại lúc ngươi chưa yêu hắn "
Triệu Nhan Nghiên tiếp nhận viên đan dược, không chút do dự nuốt vào.
Diêm vương thở dài nói:
"Ôi, không biết nàng có thể thành công hay không! Nếu lão đệ trước kia đưa cho ta số điện thoại của hắn, ta nhất định sẽ gọi điện nhắc nhở. "
"Nhưng mà, lão đệ của ngài có được dị năng, vậy chẳng phải hắn vô địch thiên hạ rồi hay sao? "
Phán Quan Giáp lo lắng nói.
"Thế thì đã làm sao, hắn vốn là lão đệ của Diêm Vương, vô địch thiên hạ cũng là chuyện bình thường! Ngươi lo lắng cái rắm! "
Phán quan Ất trừng mắt liếc Phán Quan Giáp nói.