Trọng Sinh Truy Mỹ Ký
Chương 115 : Xuân sắc trong phòng tắm
Ngày đăng: 21:27 20/04/20
Nếu không phải tôi biết rõ hoàn cảnh trước sau, thì tôi còn tưởng Triệu Quân Sinh đang chửi mắng tôi. Một câu "mẹ ngươi" được nói ra trong sự hoảng hốt, cảm thán vô cùng!
"Sao vậy chú Triệu? Nhan Nghiên với cha mẹ cháu quan hệ rất tốt, mẹ cháu đã coi nàng là con dâu trong nhà rồi.
Lại nói hai cháu, hắc hắc, vậy thì càng không cần phải nói gì nữa. Mẹ cháu chỉ mong hai bên gia đình sớm gặp mặt, vậy tại sao chú lại kích động như vậy?" Tôi ngạc nhiên nói.
"Không có gì, không có gì! Chủ cảm thấy cháu và Nhan Nghiên tuổi vẫn còn nhỏ, gặp mặt bây giờ không quá thích hợp."
Triệu Quân Sinh khiên cưỡng giải thích, hắn nói ra lý do này, tới hắn cũng chẳng tin được.
"Còn nhỏ? Lần trước ông chẳng phải nói là muốn nhanh chóng uống rượu mừng của cháu và Nhan Nghiên hay sao! Chú Triệu, có phải chú không hi vọng Nhan Nghiên được gả cho cháu hay không?"
Tôi đã nhìn ra Triệu Quân Sinh có điều khó nói, cho nên châm chọc hắn.
"Ha hả, ha ha. Chú Triệu thích ngươi còn không còn kịp nữa là, sao lại có chuyện phản đối được chứ. Chẳng qua là... Chẳng qua là chuyện gặp mặt này tạm thời để sau đã!"
Triệu Quân Sinh nói với vẻ mặt thống khổ.
Thật là kỳ quái, Triệu Quân Sinh đang giấu diếm gì đây? Nhìn bộ dạng của hắn, đâu phải là xấu hổ đâu?
Triệu Quân Sinh vốn là một hồ ly trên thương trường, chuyện gì mà chưa từng gặp? Chỉ gặp mặt cha mẹ mình phải phải sợ tới như vậy sao?
Quên đi, nếu đã vậy thì sau này nói vậy, dù sao tôi cũng chẳng có tổn thất gì cả.
"Đúng rồi, Chú Triệu, nghe nói bên công ty điện tử vừa mới mua về một nhóm thiết bị, chú là tổng giám đốc chắc là biết việc này chứ?"
Tôi làm ra vẻ vô ý buột miệng nói.
Mặc dù Đông Lệnh Doanh đã kết thúc, nhưng theo lịch thì ba ngày sau mới về tới nhà. Cho nên tôi không muốn lãng phí ba ngày này, tuy rằng về nhà rồi cũng có thể ra ngoài, nhưng tôi còn đang nghĩ tới chuyện ở chung một chỗ với Triệu Nhan Nghiên và Trần Vi Nhi.
Một rồng hai phượng…cạc cạc… càng nghĩ càng khoái cảm, dâm ý bốc lên ngùn ngụt.
"Chuyện này... Đúng vậy, chú sẽ lái xe tới công ty điện tử."
Triệu Quân Sinh trong lòng thầm mắng, tiểu tử ngươi không muốn về nhà thì cứ nói thẳng ra, lại còn kiếm cớ.
Lại kiếm được một lý do đường hoàng nhưng vậy, thôi, bỏ đi, ai bảo tiểu tử này là ông chủ của hắn chứ.
Lời nói lúc nãy của hắn đúng nghĩa là ra lệnh, ông chủ muốn đi làm, thì đương nhiên mình phải đưa hắn đi rồi! Nhưng mà ngoài miệng lại nói:
"A di của cháu mấy hôm nay vắng nhà, lát nữa chú Triệu cũng có việc, tối nay cháu ở lại tiếp Nhan Nghiên nhé!"
Mặc dù tôi đã đáp ứng Chú Triệu không đụng tới Triệu Nhan Nghiên, nhưng do tôi biến thành ông của của hắn, cho nên hắn cũng nhắm một mắt, mở một mắt.
Huống chi hắn cũng không phải người ngu, đã sớm đã nhìn ra Triệu Nhan Nghiên đã có quan hệ với tôi từ trước rồi.
Trong lòng tôi cười ha hả, mưu kế đã được thực hiện, chú Triệu phải tới công ty làm thêm gì, nhưng mà tôi vẫn rất bình tĩnh nói:
"Vậy cũng tốt! Đến lúc đó Nhan Nghiên với Vi Nhi ngủ một phòng, cháu ở phòng khách!"
"Không nên... Ừ... A..."
Tiếng kêu của Trần Vi Nhi vang lên trong phòng tắm.
"A!" Trần Vi Nhi đột nhiên kêu to một tiếng, nàng cảm thấy người mình giật giật, một làn nước nhỏ bắn thẳng lên tường phòng tắm.
Triệu Nhan Nghiên lúc này cũng trợn mắt há mồm nhìn Trần Vi Nhi, trên bàn tay nhỏ bé của nàng dính đầy chất lỏng.
"Nhan Nghiên, em... em thật đáng ghét, làm chị mắc tiểu, sau này lão công mà biết, thì sẽ cười chị chết mất!"
Trần Vi Nhi cắn răng tức giận nói. Nhưng mà cảm giác vừa rồi thật tốt, giống y như vừa hoan hảo vậy.
"Cái thứ này sao nó lại dính dính?"
Triệu Nhan Nghiên kỳ quái nhìn thứ trên tay, nó không giống như nước tiểu.
"A?"
Trần Vi Nhi nghe Triệu Nhan Nghiên nói như thế, cũng cúi đầu xuống, nhìn chất lỏng trên tay Triệu Nhan Nghiên.
Hành động của nàng làm cho tôi trợn mắt há mồm! Thỉ ra chuyện long phượng điên đảo lại diễn ra ngay trước mắt tôi!
Không chỉ như thế, càng làm cho tôi hưng phấn dị thường chính là, nha đầu Trần Vi Nhi này lại đạt tới cao trào! Đây là một cực phẩm vưu vật, tôi bắt được bảo bối rồi! Tôi nuốt nước bọt ừng ực.
Mặc dù trong phòng tắm tiếng nước chảy rất lớn, nhưng hai vị mỹ nữ vẫn nghe được âm thanh nuốt nước bọt của tôi, sợ hãi quay đầu lại.
"Lão công? !"
Triệu Nhan Nghiên cùng Trần Vi Nhi đồng thời kêu lên.
Có hai vị mỹ nữ cùng gọi mình là lão công, như vậy thật thích, tôi mỉm cười đi đến phía trước, đùa Trần Vi Nhi nói:
"Thế nào, Nhan Nghiên làm cho em có thoải mái hay không?"
Bàn tay nhỏ bé của Nhan Nghiên thì tôi đã được hưởng thụ qua, dường như ngày nào nàng cũng giúp tôi giải quyết.
Mặc dù Triệu Nhan Nghiên vuốt ve nữ nhân là lần đầu tiên, nhưng mà tôi tin tưởng nàng có lòng tin với tôi.
"A!"
Trần Vi Nhi vừa nghe lập tức lấy tay che mặt, e thẹn nói:
"Anh..lúc nãy anh cũng thấy ư?"