Trọng Sinh Truy Mỹ Ký

Chương 200 : Phiền toái tới (5)

Ngày đăng: 21:28 20/04/20


Trương Mạnh Quân nghe xong lập tức rỉ tai nói nhỏ với hai cảnh sát bên cạnh mấy câu.

Người cảnh sát được Tô Dĩnh Tư ký tên do dự một chút, nhưng vẫn gật đầu. Sau đó họ đi tới đám fans cuồng nhiệt, chỉ nghe Tiểu Lý lớn tiếng quát lớn:

"Người phía trước tránh ra, không nên cản trở cảnh sát phá án!"

"Phá án? Phá án gì! Chúng tôi muốn gặp Tô Dĩnh Tư!"

Có rất nhiều người nghi hoặc kêu lên.

"Chúng tôi hoài nghi người trên xe này giả mạo đại minh tinh Tô Dĩnh Tư! Cho nên xin mọi người tránh ra, chúng tôi muốn thi hành công vụ!"

Một người cảnh sát khác nói.

"Giả mạo ? Không thể nào, tại sao có thể giả mạo ! Nếu là giả mạo thì tại sao phải trốn chúng tôi?"

Có người lập tức phản bác.

"Bọn họ giả mạo, thì đương nhiên phải trốn tránh! Lúc nãy chúng tôi đã liên lạc với người đại diện của tiểu thư Tô Dĩnh Tư, Tô Dĩnh Tư tiểu thư bây giờ đang đóng phim, không thể nào xuất hiện ở chỗ này!"

Tiểu Lý vô cùng nghiêm túc nói.

"A? Là giả ư?"

Một người vây quanh bán tín bán nghi nói.

"Ôi trời, hóa ra là giả mạo, làm lão tử phải đợi lâu như vậy!"

Có một người u oán nói.

"Tôi đã sớm nhận ra, người này đâu phải là Tô Dĩnh Tư gì, nói mà các người không tin! Giờ thì sao, chẳng phải là hay ho rồi ư?"

Có một người dõng dạc nói, chẳng cần để ý tới hắn lúc nãy cũng là một trong những người vui mừng nhất.

"Ai, đúng là phí sức, không bằng về nhà ngắm lão bà..."

Có một nam nhân lớn tuổi, nói.

"Đúng vậy, đúng vậy."

Chỉ cần có một người dẫn đầu, thì người khác cũng tự tản ra.

Tô Dĩnh Tư kinh ngạc nhìn cảnh tượng ở ngoài cửa xe, nghi ngờ nói:

"Như vậy cũng được hay sao?"

"Có gì mà không được, có nghe qua câu: ba người thành Hổ hay chưa! Những người này, lòng hiếu kỳ mạnh, nếu như phá vỡ lòng hiếu kỳ của họ, đương nhiên sẽ không còn hứng thú nữa! Huống chi bọn họ còn nghe được cảnh sát nói, trên xe là một người giả mạo, vậy thì bọn họ sẽ không muốn có quan hệ với người trong xe, ai mà chẳng sợ, tới lúc nào đó đột nhiên mình bị bắt!"

Tôi giải thích.

"Thật không nghĩ tới, anh lại thông minh như vậy, tôi vốn tưởng rằng, anh chỉ có công phu tay chân là tốt thôi!"

Tô Dĩnh Tư tán dương nói.

Nhưng mà khi nghe câu này, tôi lại cảm thấy không được tự nhiên? Chẳng lẽ hình tượng ban đầu của tôi trong mắt nàng, chính là loại đầu óc ngu si tứ chi phát triển hay sao?

Tôi nghi hoặc, nói:

"Ai nói với cô là người có công phu tốt, thì đầu óc kém phát triển?"
"Đẹp."

Lại một câu trả lời giống như những lần trước.

"Rốt cuộc là có đẹp mắt thật hay không... Này, anh có nhìn tôi không đấy!"

Tô Dĩnh Tư nhìn thấy tôi nhắm mắt dưỡng thần, thì tức giận nói.

"Đương nhiên là thật!"

Tôi đương nhiên là nói theo nàng, chỉ mong nàng mua xong rồi mau chóng đi về! Trong tay của tôi đã có hơn mười cái túi!

Trong lòng tôi tức giận, mấy tên tiểu tử Trương Mạnh Quân chỉ đi có xa xa, không tới đây hỗ trợ!

"Tiểu Tư!"

Đang nói chuyện thì có một thanh âm truyền tới.

"Lý Hướng Đông? Anh tại sao lại ở chỗ này?"

Tô Dĩnh Tư nhíu mày nói.

Tôi ngẩng đầu nhìn lên, tôi ngất! Thế giới này thật đúng là quá nhỏ! Người này chẳng phải là người tranh đoạt tài sản với em trai trên máy bay hay sao. Tại sao hắn quen Tô Dĩnh Tư? Phải biết rằng Tô Dĩnh Tư ăn mặc như thế này, không phải là người rất quen, thì không nhận ra.

"Tiểu Tư, bác Tô đã nói chuyện của hai ta với anh..."

Lý Hướng Đông cao hứng nói.

"A."

Tô Dĩnh Tư không mặn không nhạt nói.

Trong lòng có chút tức giận, tốc độ của cha mình đúng là quá nhanh, hôm qua mới đồng ý, mà hôm nay gã này đã nhận được tin tức rồi.

"Tiểu Tư, em mua quần áo hay sao? Có cần đài thọ không? Cứ mua nhiều một chút, anh trả tiền cho!"

Nói xong hắn rút ví tiền, và đưa cái túi đựng âu phục mới mua cho tôi, nói:

"Giúp tôi cầm một lát!"

Trong lòng tôi thầm mắng, mẹ kiếp, tao trở thành cái thùng hàng cho mày à! Tôi lạnh lùng nói:

"Tôi không biết anh!"

"Mày!"

Một câu nói của tôi làm cho Lý Hướng Đông kinh ngạc vô cùng, đưa thì không được, thu về cũng không xong, chỉ đành dừng lại giữa không trung.

"Tiểu Tư! Tên đầy tớ này tại sao lại không có phép tắc như vậy, em đuổi hắn đi!"

Lý Hướng Đông vô cùng phẫn nộ chỉ vào người của tôi gầm hét lên.

Ngay lập tức mọi người đang mua đồ trong cửa hàng cũng nhìn quay lại.