Trọng Sinh Truy Mỹ Ký
Chương 226 : Phát triển
Ngày đăng: 21:28 20/04/20
Thời gian trôi qua thật nhanh, trong nháy mắt đã đến tháng bảy! Học sinh cả nước gọi tháng này là Tháng Bảy Đen Tối! Trần Vi Nhi cũng là một trong số đông học sinh đó, lúc này tâm tình nàng không được tốt lắm, bởi vì sắp phải tới thời gian chia tay.
Với thành tích của Trần Vi Nhi bây giờ, đậu một trường đại học nào đó trong cả nước thì không thành vấn đề, nhưng vẫn nghe ý kiến của tôi, nộp đơn dự thi vào trường đại học Thanh Hoa, nơi trước tôi với Triệu Nhan Nghiên từng học.
Mà yêu cầu thi tốt nghiệp trước thời hạn của tôi đã bị chủ nhiệm lớp của tôi bác bỏ, có thể nàng coi tôi không vừa mắt, mặc dù tôi có thể dùng mối quan hệ của mình thông qua cửa ải này, nhưng mà tôi không có làm như vậy.
Tôi đã nghĩ thông suốt, việc này trong đời chỉ có một lần, thì tại sao lại không hưởng thụ cho tốt! Cuộc sống của học sinh cấp 3, cả đời chỉ có 1 lần, thì tại sao tôi phải lãng phí!
Tập đoàn Ánh Rạng Đông phát triển rất tốt, thông qua các chiêu bài thu mua nhà máy cũ, đã gom được hơn 400 nhà máy, tất cả đều hành nghề công nghệ cao, đang hướng tới phương diện công nghiệp nặng thẳng tiến, bởi vì có quan hệ với ông của Triệu Nhan Nghiên, nên cái giấy phép sản xuất công nghiệp nặng rất dễ dàng tới tay của chúng tôi!
Nhưng mà điều này cũng không thể coi là cửa sau, với thực lực của Tập đoàn Ánh Rạng Đông, mới chỉ có 1 năm đã thành một tập đoàn xuyên quốc gia, nhà nước giúp đỡ còn không kịp, đương nhiên phải bật đèn xanh rồi!
Cuối tháng 9, Tập đoàn Ánh Rạng Đông vươn ra thị trường Hồng Kông, tháng 2 năm sau, vươn ra thị trường Mỹ. Tháng 6 thì mở cửa thị trường ở Thâm Quyến.
Hiện giờ Tập đoàn Ánh Rạng Đông đang liên quan tới các phương diện như: điện tử, chế tạo máy móc cơ giới, thực phẩm, trang phục, bất động sản…. Chân chính trở thành một tập đoàn đa quốc gia. Vốn cố định lên tới hơn 100 tỷ USD.
Sau trong hai năm, tôi không lần nào bỏ học, luôn đi bên cạnh của Triệu Nhan Nghiên, đi học, rồi lại tan giờ học. Đây là cô gái mà tôi thích nhất trong cuộc đời. Tôi luôn chú tâm hưởng thụ cuộc sống yên lặng, không đi ra ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt nữa.
Cuộc sống bình yên, trong cuộc sống tĩnh lặng ấy, người ta sẽ dễ dàng liên tưởng tới một số chuyện. Trừ mấy lão bà của tôi, người tôi nghĩ nhiều nhất chính là tiểu nha đầu Hạ Nhu. Trong nháy mắt đã 3 năm rồi, tiểu nha đầu này không xuất hiện trước mặt của tôi.
Nhưng trong đầu của tôi, luôn xuất hiện cảnh tượng chuyển động đêm đó... Tiểu nha đầu này không tới tìm tôi, nhưng tôi biết, nàng rất kiên định. Tôi không biết tại sao tôi lại nhớ mãi không quên nha đầu này, có lẽ tôi thực sự thích nàng rồi hay sao?
Nghĩ tới những thứ này, tôi không khỏi có chút cười khổ. Có lẽ là tôi quá đa tình, sao lại tạo nên nhiều khoản nợ phong lưu như vậy chứ. Nhược Vân, Diệp Tiêu Tiêu, lại còn một Hạ Nhu nữa, đây là những chuyện chưa thể trả xong!
Rồi lại nghĩ, sau khi sống lại, có đủ các loại chuyện phát sinh, làm cho tôi có cảm giác mình như đang nằm mơ. Những thứ kiếp trước không có, thì kiếp này lại có toàn bộ. Chẳng những có được tình yêu của Triệu Nhan Nghiên, mà lại có cả một tập đoàn lớn nhất địa cầu.
Cuộc sống như vậy, thì cũng có thể coi như không còn điều gì tiếc nuối nữa rồi. Mặc dù còn có một chút phiền não chưa được giải quyết, nhưng toàn bộ chẳng phải là rất tốt hay sao! Cuộc sống còn dài, có lẽ vào 1 năm nào đó, sẽ không còn phiền toái nữa.
Nghĩ tới những thứ này, tôi cười cười, có lẽ cuộc sống của tôi chỉ mới bắt đầu