Trọng Sinh Truy Mỹ Ký

Chương 230 : Vừa lúc tớ muốn chuyển trường

Ngày đăng: 21:28 20/04/20


Trong phòng làm việc của chủ nhiệm phòng quản lý sinh viên của Đại học Thanh Hoa, Trần phó chủ nhiệm đang nhìn một nam nhân với khuôn mặt vẫn còn đầy máu điên cuồng hét lên:

"Con mẹ nó, mày nghèo lắm ư, mà cầm tiền giả đi đổi tiền thật với sinh viên!"

"Cậu, cháu..."

Nam nhân có khuôn mặt đầy máu này chính là người có âm thanh thô rè chịu trách nhiệm thu tiền học phí, bị người ta đá.

"Cháu, cháu cái gì!"

Trần phó chủ nhiệm tức giận nói:

"Tao tại sao lại có một thằng cháu ngoại như mày, nếu không phải chị xin tao, thì mày có công việc ở Đại học Thanh Hoa ư! Hừ!"

"Cậu, cháu... Đây chẳng phải là do cái khoản nợ do đánh bạc kia hay sao, cháu nghĩ chuyện này cũng không có gì to tát, sinh viên cũng không dám nói ra, nhưng không ngờ trong này có nhiều sinh viên trâu bà tới như vậy!"

Người có âm thanh thô rè nói:

"Cậu, cậu nhất định phải đuổi tên sinh viên đánh cháu, chuyện này thật quá vô lý!"

"Khai trừ? Khai trừ cái đầu mày! Mày có biết người đánh mày là ai không?"

Trần phó chủ nhiệm chỉ vào người có âm thanh thô rè quát.

"Ai vậy? Chẳng phải chỉ là một sinh viên thôi hay sao, cậu là chủ nhiệm phòng quản lý sinh viên của Đại học Thanh Hoa, chẳng nhẽ cậu không có quyền lực này hay sao?"

Người có âm thanh thô rè nói.

"Đừng nói tao chỉ là phó chủ nhiệm, cho dù là chủ nhiệm, hiệu trưởng cũng không thể khai trừ người ta! Mày có biết người ta có bối cảnh như thế nào không? Tư Đồ thế gia! Một trong Lục đại thế gia, Đồ Thư Quán của Đại học Thanh Hoa chúng ta chính là do người ta bỏ tiền dựng lên ! Cái loại thần tài này, mày đắc tội được ư?"

Trần phó chủ nhiệm nhìn đứa cháu ngoại không ra gì này, nói:

"Đừng nói người ta chỉ đá mày có một cước, cho dù đánh mày tới tàn phế, cũng là đáng đời!"

"A?"

Người có âm thanh thô rè há to miệng.

Sao mình lại có thể trêu chọc một nhân vật trâu bò tới vậy cơ chứ?!
"Đúng rồi, lúc nãy tớ thấy giáo viên kia cố ý ghi tên của cậu lại, có lẽ hắn định trả thù..."

Cô gái bỗng nhiên nghĩ tới người có âm thanh thô rè kia, trước khi đi còn nhìn thoáng qua nam sinh này mấy lần, có chút lo lắng nói.

"A... rất có khả năng!"

Tôi thuận miệng đáp.

"A? Vậy làm sao bây giờ? Đều tại tớ làm liên lụy tới cậu, nếu hắn dùng trường học xử lý cậu thì làm sao bây giờ?"

Cô gái nghe vậy, lập tức lo lắng nói.

"Vậy sao ? Vậy thì tốt quá, vừa lúc tớ đang muốn chuyển trường."

Tôi nói.

Thi đậu Đại học Thanh Hoa, chỉ là một giấc mộng kiếp trước, nay Triệu Nhan Nghiên đã là lão bà của tôi, thì tôi còn sống ở nơi này làm gì cho đau đầu? ! Mà bây giờ thấy Đại học Thanh Hoa còn dùng nhân viên có tâm địa kém tới như vậy để làm việc, làm cho ấn tượng của tôi lại giảm thêm một ít, mặc dù đây chỉ là số ít trong một tập thể, nhưng cái kiểu một con sâu làm rầu nồi canh lại càng ghê tởm.

Sau khi thi tốt nghiệp trung học, có rất nhiều trường đại học trong cả nước vươn cành ô-liu tới tôi và Triệu Nhan Nghiên, đại học B, Z vân vân, dù sao trong kỳ thi tốt nghiệp, những người xếp trong bảng luôn là đối tượng được chú ý(1).

(1): Trung quốc không có kỳ thi đại học, khi thi tốt nghiệp xong, các trường đại học sẽ ra một số điểm làm tiêu chuẩn, ai đủ điểm thì có thể vào, vì vậy sự chọn trường của học sinh là rất lớn, không bị gò bó.

"A!" Cô gái sửng sốt, nàng không ngờ rằng lại có người đang học ở đại học Thanh Hoa mà lại muốn chuyển trường, phải biết rằng, làm thủ tục trong lúc đại học rất khó, không những phải báo cáo bên sở giáo dục, mà còn phải đợi các trường khác nhận mới được, nếu như chuyển trường, thì các trường khá một chút rất ít khi tiếp nhận.

"Ha hả, hắn đùa với bạn đấy, cho dù hắn muốn chuyển, hiệu trưởng cũng không cho hắn đi!"

Triệu Nhan Nghiên thấy cô gái lo lắng không nhịn được nữa, cho nên nói.

"Không cho hắn đi? Tại sao vậy?"

Cô gái ngạc nhiên nói.

"Trạng nguyên của kỳ thi tốt nghiệp trung học cả nước, làm gì có ai muốn cho hắn đi cơ chứ!"

Triệu Nhan Nghiên một câu nói toạc Thiên Cơ.