Trọng Sinh Truy Mỹ Ký

Chương 240 : Hồi ức thời cấp 2 (5)

Ngày đăng: 21:29 20/04/20


Sau khi để điện thoại xuống, tôi mới đánh giá cẩn thận lại căn phòng tôi đang ngủ, khi nhìn lại thì làm tôi sợ hết hồn!

Trong căn phòng dán đầy ảnh của các minh tinh, phim hoạt hình, các món đồ chơi bày đầy trong phòng, lúc này tôi mới biết, hóa ra đây là khuê phòng của Vu Đình!

Lúc tôi lảo đảo chạy vào, ai ngờ lại trúng luôn khuê phòng của Vu Đình, hơn nữa còn nằm ở trên giường của nàng, quan trọng nhất là tôi bây giờ không mặc gì cả!

Vu Đình đối với hành động lỗ mãng của tôi, thì lại không có bất kỳ sự bất mãn nào, ngược lại nàng còn giúp tôi cởi quần, bôi thuốc... Chuyện này chứng minh điều gì?!

Tôi cũng không phải là người ngu, mặc dù tôi biết, sở dĩ Vu Đình đối với tôi như vậy, phần lớn là do tôi cứu nàng! Nhưng mà ít nhất thì Vu Đình cũng không ghét tôi!

Nếu không phải là ân nhân của mình, thì làm gì có ai cho phép một người trần như nhộng nằm trên giường của mình!

Trong lòng của tôi cảm thấy mừng thầm, mặc dù tôi chưa từng nghĩ tới việc có một người bạn gái, nhưng cái cảm giác kích động này chưa từng có từ trước tới nay!

Trên cái tủ nhỏ đầu giường, có một tấm ảnh gia đình của nàng, Vu Đình lúc ấy còn rất nhỏ, có một người mặc quân trong cao lớn bế nàng, có một mỹ phụ đứng ở bên, nam nhân này chắc chắn là cha của Vu Đình, còn mỹ phụ chắc là mẹ của Vu Đình, nhìn ba người họ hạnh phúc vô cùng, cười rất vui vẻ.

Điều làm tôi không hiểu chính là, tại sao cha của Vu Đình là một quân nhân, mà lại biến thành một xã hội đen? Còn mẹ của Vu Đình hiện giờ ở đâu?

Đương nhiên, chuyện này tôi có suy nghĩ cũng chẳng ăn thua gì.

Trong lúc miên man suy nghĩ, tôi lại ngủ thiếp đi.

... ... ... ... ...

Sáng sớm ngày thứ hai, cái cảm giác muốn đi WC làm tôi tỉnh lại.

Tôi bò xuống giường, tiện tay lục tìm y phục, nhưng kết quả lại không tìm được! Lúc này tôi mới nhớ tới, đây là ở trong nhà của Vu Đình, hôm qua nàng cởi quần áo của tôi, hiện giờ không biết ném ở chỗ nào rồi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Lúc này còn là sáng sớm, Vu Đình đã dậy chưa? Tôi nghĩ thầm.

Cho nên tôi nhẹ nhàng như mèo, đi tới cửa phòng của Vu Đình.

Mặc dù trong nhà của Vu Đình rất lớn, nhưng vị trí WC lại rất dễ có thể nhận ra.

Khi tôi đang chạy tới WC, vừa mới tới cửa, đã thấy tiếng nước chảy ở bên trong. Lúc đó tôi cũng không nghĩ hiều, WC nào mà chẳn có âm thanh!.

Tôi không chút do dự đẩy cửa đi vào. Nhưng cảnh bên trong lại làm tôi ngẩn ngơ!

Vì tôi thấy Vu Đình đang mặc đồ ngủ, ngồi trên bồn cầu!

"A!"

Vu Đình kêu lên sợ hãi, chỉ vào người của tôi nói:
"Cha! Con không hi vọng người phạm pháp..."

Người nam nhân này cũng là cha của Vu Đình, thở dài một hơi nói:

"Có một số việc khi con làm, là thân bất do kỉ! Tiểu Đình, khi lớn lên con sẽ hiểu!"

Nói xong hắn ngại ngùng nhìn tôi nói:

"Tiểu tử, để cho cháu phải chê cười rồi, cha con chúng tôi vốn là như vậy! Ha hả!"

Nhìn bộ dạng hiền hoà của Vu Thụy Trung, thì rất khó có thể tưởng tượng, hắn chính là người hô phong hoán vũ một thời ở Tân Giang.

"Không sao đâu!"

Tôi nói.

"Nghe Tiểu Đình nói là cháu cứu nàng, cám ơn cháu, tiểu tử!"

Vu Thụy Trung nói:

"Cháu cũng đừng lo lắng, cái tên Trương Quốc Đống kia không bao giờ dám tìm cháu trả thủ đâu!"

Trương Quốc Đống! Đúng vậy, thật sự tôi cũng sợ hãi chuyện hắn tìm tôi để trả thù, phải biết rằng ngày hôm qua tôi liều mạng mới có thể miễn cưỡng chống đỡ, hơn nữa, tôi cũng đánh hắn tương đối thảm, chắc chắn hắn không bỏ qua cho tôi!

Nghe Vu Thụy Trung nói như thế, có ngốc tôi cũng hiểu, người muốn cưỡng gian con gái của lão đại xã hội đen, khẳng định không có kết quả tốt!

"Cám ơn chú Vu!"

Tôi nói.

"Không cần cám ơn chú, cũng là chú phải cám ơn cháu đấy!"

Vu Thụy Trung cười nói:

"Tiểu tử, sau này nếu gặp phải việc gì khó khăn, cứ mở miệng! Chú thiếu cháu một cái nhân tình!"

Tôi chỉ cười một tiếng, cũng không cho là thật.