Trọng Sinh Truy Mỹ Ký

Chương 267 : Phản công (2)

Ngày đăng: 21:29 20/04/20


Trần Trạch Long mấy ngày hôm nay rất tiêu dao, nhưng tin tức bất lợi đã bị hóa giải, liên tiếp mấy ngày cũng không tái xuất hiện nhưng tin tức bất lợi mới, làm cho Trần Trạch Long có chút đắc ý.

"Như thế nào, Trần thư ký, tôi ngày đó có lợi hại không? Chỉ có nói lung tung vài câu đã giải quyết xong đám ký giả kia rồi!"

Trần Trạch Long nằm trên ghế ông chủ ở phòng làm việc, rung đùi đắc ý nói.

"Đúng, thiếu gia, ngài thật là lợi hại, Tập đoàn Trần thị lần này chẳng những hóa giải được nguy cơ, mà lại còn đề cao tên tuổi không ít, có rất nhiều người đều biết chúng ta đang xây cao ốc trên khu đất Cửu Long, rối rít gọi điện thoại tới hỏi thăm!"

Trần thư ký nói.

"Ha ha, mặc dù không biết những chuyện này là do thế lực đối đầu nào bày ra, nhưng hắn nhất định không ngờ tới là hắn đã làm quảng cáo miễn phí cho chúng ta, nếu biết hắn nhất định sẽ bị tức chết !"

Trần Trạch Long vừa nói, tiện tay mở TV ra.

"Đây là đài truyền hình XX, đây là bản tin thời sự buổi trưa, sáng sớm hôm nay, nhân viên làm việc của bổn đài nhận được một bọc bưu kiện nặc danh, trong cái bọc có một đĩa VCD CD-ROM, nội dung CD-ROM làm cho chúng tôi rất kinh ngạc, chính là..."

Kế tiếp, trên TV đã chiếu đi đoạn phim giao dịch giữa Trần Trạch Long và Hoắc Đức!

Trần Trạch Long thấy vậy hai mắt bốc lửa, trên đầu cũng bốc hơi nước, hắn đứng lên đá một cái vào màn hình tivi, làm cho cái tivi LCD màn hình lớn bỗng nhiên biến thành đồ hỏng, nhưng mà cái giày mới mua của Trần Trạch Long cũng hỏng theo.

"Mẹ nó, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra vậy? Chẳng phải là chấm dứt rồi hay sao!"

Trần Trạch Long nổi giận đùng đùng quát.

"Thiếu gia... Ngài trước tiên đừng nóng giận, chuyện lần này sẽ rất khó giải quyết... Chúng ta không còn biện pháp nào che giấu nữa rồi..."

Trần thư ký dùng bộ mặt như đưa đám nói.

Tên tivi đã công chiếu đoạn phim, sự thực trước mắt, thì làm sao có thể chối cãi!

Trần Trạch Long cũng ý thức được chuyện này dường như không còn cách nào cứu vãn cả, hắn giống như bị nổi điên, đập phá một lúc mới ngồi xuống ghế được.

Một âm thanh điện thoại vang lên, Trần Trạch Long chán chường cầm lấy điện thoại.

"A Long, con làm sao vậy? Tại sao loại chuyện như thế này lại bị người khác quay phim được chứ?"

Đầu biên kia điện thoại vang lên một thanh âm uy nghiêm, trong giọng nói có phần tức giận.

"Cha, con... con cũng không biết chuyện gì xảy ra nữa, trước đó con đã dò xét kiểm tra, đảm bảo là không có thiết bị nghe lén, hoặc quay trộm gì cả!"
Trầm tiên sinh do dự một chút nói:

"Ha hả, Trần thư ký, ông xem, tôi chỉ nói đùa với ông mà thôi, tại sao tôi có thể đòi lại gấp như vậy được chứ, ngân hàng của chúng tôi còn chưa quan tâm tới 2 tỷ này, mục đích thực của chúng tôi lần này, chỉ là hỏi Trần tổng một chút, có cần vay ngân hàng tôi nữa không, chúng tôi sẽ ưu đãi cho quý vị!"

Nói xong hắn đem chi phiếu đưa trả lại cho Trần thư ký.

"Cám ơn ngài, bây giờ thì không cần, trước kia vay ngài, chỉ là chủ trương của thiếu gia mà thôi, hiện giờ lão gia đã biết và đã làm chủ mọi việc, cho nên trước mắt chúng tôi cũng không cần vay!"

Trần thư ký nói.

Trầm tiên sinh trong lòng thầm nghĩ, quả nhiên Tập đoàn Trần thị này không thiếu tiền, nếu không thì người tới cửa cho vay, mà hắn lại không thèm vay! Hắn trong lòng thầm tự đắc, coi cách làm của mình là anh minh.

Trần thư ký đứng ở trong hành lang, thở dài thở một hơi, lau mồ hôi trên trán, xoay người đi tới phòng làm việc của chủ tịch.

"Trần thư ký, sao ông lại quay lại rồi?"

Trần Thiên Lôi nhìn thấy Trần thư ký trở lại kỳ quái hỏi.

"Trần tiên sinh, bên ngân hàng đã đáp ứng với chúng ta, 2 tỷ này không cần trả lại gấp!"

Trần thư ký đem chi phiếu đưa lại cho Trần Thiên Lôi.

"Không cần lập tức trả? Vì sao?"

Trần Thiên Lôi có chút không tin ngân hàng kia lại có thể không đòi lại ngay lập tức.

Do vậy, Trần thư ký mới đem toàn bộ chuyện vừa rồi nói lại một lần, Trần Thiên Lôi nghe xong, đôi mắt tỏ ra tán dương, nhìn Trần thư ký nói:

"Ông làm rất tốt, hiện tại chúng ta đang trong thời kỳ phi thường, 2 tỷ này còn phát huy được tác dụng rất tốt!"

Sau khi Trần thư ký đi, Trần Thiên Lôi thầm than, may là có Trần thư ký này, nếu như Trần Trạch Long có một nửa sự thông minh như hắn, thì Tập đoàn Trần thị đâu tới nỗi nào.

... ... ... ...