Trọng Sinh Truy Mỹ Ký
Chương 515 : Thomas hiểu lầm
Ngày đăng: 21:31 20/04/20
Hắn không nghĩ tới Tô Dĩnh Tư cũng là nữ nhân của tôi! Trịnh Đại Cường lúc này mới chán chường cúi đầu, không nghĩ tới mình hai lần đều đá lên thiết bản, cái này đúng là giống như đi mua vé số mà!
Nghe thấy tôi nói là đánh mất công năng, Trịnh Đại Cường sợ tới mức mặt cũng tái đi, cũng bất chấp cái gì là mặt mũi hay không mặt mũi, so với tính mệnh thì là cái rắm!
Trịnh Đại Cường phác thông một tiếng quỳ gối trước mặt của tôi, còn chút chút là khóc rống lên, nói:
"Lưu tiên sinh, tôi sai rồi, ngài đại nhân, đại lượng, hãy bỏ qua cho tôi đi... Lưu Hương tiểu thư, xin cô nói giúp tôi, lần sau tôi không dám nữa!"
Thủ đoạn của tôi, Lưu Hương vô cùng rõ ràng, lúc tòi còn ở nước R, ngay cả ống phóng rốc-két còn lấy ra, hơn nữa nói nổ là nổ, chẳng quan tâm tới có chết người hay không.
Quả thực còn kinh khủng hơn cả các phần tử khủng bố, mà Trịnh Đại Cường này cũng là người có tài năng!
"Lão công, anh dạy dỗ hắn là được rồi, cũng đừng giết chết hắn..."
Lưu Hương yếu yếu nói.
Giết chết? ! Trịnh Đại Cường sợ đến run cả người! Trịnh Đại Cường vốn đang cho rằng cùng lắm thì thiến hắn, đã là quyết định xấu nhất, không nghĩ tới cô nàng này còn ác hơn, há mồm thì là muốn giết mình!
Nhưng mà Trịnh Đại Cường không hoài nghi chút nào, trong mắt hắn, xã hội đen có thể làm được tất cả.
"Được rồi, lần này coi như xong, nhưng cũng còn phải xem biểu hiện sau này, phí đạo diễn lần này bị trừ hết, ông không có ý kiến gì chứ?"
Tôi liếc mắt nhìn Trịnh Đại Cường nói.
"Không ý kiến, không ý kiến!"
Trịnh Đại Cường nào dám có ý kiến gì, tiền mặt thì có thể kiếm, chứ mạng mất thì có tiền còn làm được cái rắm gì.
"Nếu như ngày nào đó tôi còn nghe đồn tới những chuyện không tốt của ông, vậy thì ông tự đào mộ chôn mình đó."
Tôi phất phất tay, ý bảo Trịnh Đại Cường có thể đi.
Trịnh Đại Cường lần này đúng là đã được dạy dỗ, hắn cũng đã hiểu cái gì mới là đạo lý.
Sau này hắn đúng là bỏ được cái bệnh háo sắc, ngay cả người đưa tới cửa cũng không dám.
"Cảm ơn ông bảo hộ nàng, nhưng mà ở chỗ này, nàng rất an toàn, không phải sao?"
"Chuyện này..."
Thomas cho là tôi không hiểu ý của hắn, trên trán đổ mồ hôi, trong lòng oán giận, Shirley, cô biết rõ ý của Davy, tại sao còn làm bậy? Đây không phải là làm khó tôi hay sao?
Shirley nhìn thấy Thomas như vậy, thì lập tức hiểu ý hắn, nhưng mà người Châu Âu thường thẳng tính, Shirley nhìn hắn nói:
"Thomas đạo diễn, vị này chính là Lưu Lỗi, là người yêu của tôi, là bạn thân của Davy!"
Thomas nghe thấy Shirley nói, mới bừng tỉnh đại ngộ, hóa ra vị này chính là bạn của ông chủ làm hại mình lo lắng vô ích, nhưng mà hắn không dám khẳng định, nên tòi rút điện thoại gọi cho Davy.
"Lão bằng hữu, gần đây thế nào? Đồ tiên sinh cung cấp cho ông có thỏa mãn không?"
Tôi ám chỉ đương nhiên là chuyện súng ống đạn dược!
"Hắc, Lưu thân ái, ngài là người bạn tốt nhất của tôi! Tôi vô cùng hài lòng! Thượng Đế ơi, quả thực so với quân đội còn tốt hơn!"
Davy thấy tôi gọi điện thoại, rất là cao hứng.
"Ha hả, ông thỏa mãn là được rồi, hi vọng chúng ta hợp tác càng ngày càng vui vẻ!"
Tôi nói:
"Được rồi, Thomas ở ngay bên tôi, ông cùng hắn nói vài câu chứ?"
Davy sửng sốt, lập tức hỏi:
"Thế nào, cái tên kia chọc ngài mất hứng sao? Nếu như là như vậy, tôi xử trí hắn là được rồi! Loại việc nhỏ này, ngài cứ làm, không cần phải hỏi tôi làm gì!"