Trọng Sinh Truy Mỹ Ký
Chương 516 : Minh tinh đại loạn đấu
Ngày đăng: 21:31 20/04/20
"Đương nhiên không phải. hắn rắt tốt. hắn ờ công ty của tôi làm phim, tôi cùng mới gặp hắn!"
Tôi lắc đầu. liếc mắt nhìn Thomas.
Hắn đứng rắt gần tôi, mà thanh âm của Daw rất lớn. tòi nghĩ hắn nghe được. thảo nào mà trán hắn đầy mồ hôi!
"A, ha hả. hóa ra là như vậy, lào bằng hữu. Tập đoàn giải trí Tam Thạch cũng là còng ty của ngài. tại sao lại không nói với tôi? Tôi nghĩ nếu như tôi sớm biết điều này, chúng tòi hợp tác càng thêm vui vẽ!" Daw cười nói.
Tôi đương nhiên đương nhiên hiểu ý của Davy, người càng có thực lục. thì còng việc lại càng dễ làm ăn
"Chúng tôi bây giờ hợp tác đà rắt vui vẻ rỗi, không phải sao? Tòi nghĩ sau này sẽ tốt hơn!"
Tôi với Davv vẫn luôn dùng Tiếng Anh. đây là tập quán của tôi từ kiếp trước.
"Đúng. không sai! Được rồi, Lưu thân ái, ngài gọi điện cho tôi, không phải vì muốn nói cho tôi biết Thomas ờ bên cạnh ngài đó chứ? Người Hoa các ngài có càu. vô sự gọi điện thoại đúng không?" Davv hòi.
"Ha hả. người thủ hạ của ông rất có trách nhiệm, nên tôi vô cùng hài lòng với hắn!" Tôi cười giải thích.
"Phải không? Tôi còn tường rằng là hắn chọc ngài tức giận! Được rồi, ngài đem điện thoại cho hắn. tòi nói với hắn vài càu!" Daw nói.
Tôi đem điện thoại giao cho Thomas. Thomas lúc đẩu còn nơm nớp lo sợ. nhung mà sau này, được Davv biểu dương, trên mặt hắn hiện lên sự vui mừng. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Sau khi cúp điện thoại, lại đổi với tôi càng cung kính hơn!
Tò Dĩnh Tư hiện đang tức giận. mà tức muốn chết rồi! vốn cho rằng, tôi cùng cò gái Nhặt bản kia triền miên xong, sè đi tìm nàng, chi cấn tói xin lỗi nàng, đồng thòi an ủi vài càu, thì nàng sè tha thứ cho tôi, không ngờ tôi lại còn ôm hòn với Shirlev!
Tò Dĩnh Tư nhịn không được nữa. đứng lẻn, chạy tới trước người tôi, chi vào người của tôi hét lớn:
"Lưu Lỗi! Anh nói xem chuyện gì vậy, anh tới thăm em hay là thăm các nàng? Anh với con đại dương mà (ngựa tây dương) này đến với nhau lúc nào?"
Tô Dĩnh Tư một tay chống eo nhò. một tay chi vào người của tôi, bộ dáng giống V nhu oán phụ chửi đồng!
"Ai là đại dương mà? Cô vừa nói cái gì? Lưu tới thăm tôi đó! Tiểu thư. đẩu của cò không có vấn đề gì đó chứ? Thèm nam nhân tới phát điên rồi không?" Shirlev ghét nhất bị người khác gọi nàng là đại dương mà.
Con gái ngoại quốc. cao gầy là một vinh hạnh. là một niềm kiêu ngạo. tại sao nàng lại gọi mình là đại dương mà!
Hơn nữa nàng nghĩ nếu Lưu Hương nữ nhân của tôi, vậy thì khẳng định Tô Dĩnh Tư không có quan hệ gì với tôi.
Làm gì có chuyện trùng hợp tới nhu vậy, 3 nữ chính trong một bộ phim đều là nữ nhân của một nam nhân?
Tô Dĩnh Tư đã làm vào trạng thái nửa điên cuồng.
Lưu Hương một trận ủy khuất, vốn mình có ý tốt tới khuyên, nhung không ngờ lại bị dính đạn. vốn nàng có hảo cảm với Shirlev. nên lập tức đứng bên tiện tuyển của Shirlev, nói:
"Tôi dựa vào cái gì? Tôi dựa vào chuyện cùng anh ấy ờ trên giường, thế nào. cò ghen sao? Hừ, Shirlev nói đúng, sườn lợn vóc người, lại còn dám khoe khoang?"
Lưu Hương nói. đắc ý thể hiện vóc người của mình.
Tô Dĩnh Tư thờ phi phì. tụ trách mình tại sao lại ngu như vậy, vốn trận thế đang càn bằng, lại đẩy nàng sang trận tuvến của Shirlev kia!
Hơn nữa cái con bé Tiểu Nhặt Bản này Hán ngữ lại tốt như vậy, ngay cả từ "Trên giường" và "Sườn lợn vóc người" xấu như vậy cùng có thể thốt ra!
Shirlev nhìn thấy Lưu Hương đà đứng bẽn trận doanh của mình. thì lại càng đắc ý: "Thấy không, quần chúng đúng là có mắt sáng như sao!"
"Thế nhung chân lý thường nằm trong tay số ít người!" Tô Dĩnh Tư vội la lên.
"Hừ hừ. ngay cả chuyện tranh cử tổng thống thiểu số cũng phải phục tùng đa số, cái chân lý của cò không ai chấp nhặn được cả!" Shirlev lặp tức phản bác.
Tôi nhìn cảnh tượng chửi đổng này, trong lòng có chút bất đắc dĩ. xem ra tôi phải xuất đầu thôi. nếu để tiếp tục. vừa làm trò cười cho thiên hạ. vừa làm mất mặt mình!
Tòi cùng tin tưởng, mọi người ờ đây không ai đem chuyện này nói ra ngoài.
"Được rồi! Làm loạn đủ chưa!" Tòi đi tới cạnh ba người, lạnh lùng khiển trách.
Cảnh tượng lặp tức vẻn tĩnh trờ lại. Tô Dĩnh Tu sợ hãi. Shirlev lại càng sợ hài hơn. Lưu Hương từ trước tới nav chưa từng thấv tôi tức giận. lập tức vọt qua một bên.
"Các người ẩm ĩ như vậy, thấy tốt lắm phải không? Tốt lắm. các người cứ ầm ĩ tiếp. tôi đi! Tôi tới thăm các người, chứ không phải tới xem các người cãi nhau!" Tôi làm căng nói.
"Em..."
Tô Dĩnh Tư có chút ủy khuất mếu miệng.
Nàng còn chưa thấy tôi tức giận như vậy, nàng lập tức nghĩ tới thân phận của tôi, đúng vậy, tôi còn sự nghiệp của mình. sao có thời gian tới xem các nàng tranh giành tình nhân!