Trọng Sinh Truy Mỹ Ký
Chương 517 : Cơ hội
Ngày đăng: 21:31 20/04/20
Kỳ thực Tô Dĩnh Tư cũng không biết. tôi côn thanh nhàn hơn cả trước kia!
"Xin lỗi. Lưu. em sai rồi..." Shirlev sảng khoái nhìn tôi nói.
"Em cũng vậy, không nên... A... Chuyện này đúng là được cưng chiều mà kiêu..." Lưu Hương cùng nói.
"Côn em?" Tôi liếc mắt nhìn Tô Dĩnh Tư.
"Em.. .em cũng không đúng... Thế nhưng đều là anh không tốt, người ta không phải khẩn trương vì anh hay sao. anh đã tới. tại sao không gập em..."
Tô Dĩnh Tư ủy khuất ghé vào trong lòng tôi, nước mắt rơi xuống như mưa.
"Được rồi. được rồi, các em không phải là muốn biết có xuống hay là doanh trại xe tăng không hay sao. anh sẽ thành toàn cho các em tối nay vậy!" Tôi cười hắc hắc. đem tam nữ ôm vào trong lòng.
Tam nữ sửng sốt nhưng mà lập tức hiểu ý của tôi Tô Dĩnh Tư thập phần xấu hổ liếc mắt nhìn tôi nói:
"Anh chỉ biết nghĩ mấy chuyện xấu với tụi em!"
Nhưng mà Shirlev lại là một chuyên gia. người Âu Mĩ chẳng coi đó là một chuyện
xấu hổ:
"Được. nếu cô không muốn. vậy thì thôi đi. tôi và Lưu Hương lại muốn. ít người chia xẻ lại được hường thụ thêm một ít. có đúng không, Lưu Hương?"
"Đúng vậy, đúng vậy!" Lưu Hương giả bộ gặt đầu.
"Ai nói tôi không muốn! Hừ. côn muốn hưởng thụ ư. tới lúc đó không chừng lão công giết hai người!"
Tô Dĩnh Tư trắng mắt nhìn Shirlev.
Hai người tuy rằng tranh đấu. nhưng không có xung đột gì.
Lv Tiểu Hồng thật sự là không chờ được nữa. nếu tiếp tục. thì nàng sẽ bị họ hàng ép cho phát điên!
Trong lúc tuyệt vọng, Lý Tiểu Hồng bồng nghĩ tới một chuyện trọng yếu!
Đó chính là nếu như mẹ vợ gọi điện thoại cho con rể. cũng chẳng phải là chuyện mất mặt gì!
Mặc dù là nàng đà biết con rể mình và con gái mình có quan hệ chi là giả. nhưng mà đâu có ai biết việc đó. giả bộ cũng không sao!
Nghĩ tới đây Lý Tiểu Hồng hung phấn cầm điện thoại, nhưng mà lại không có sổ của tôi!
Lần trước tôi tới. có đem sổ điện thoại cho Lý Tiểu Hồng, nhưng mà lúc đó nàng chi một lòng muốn Trịnh Thiếu Bằng làm con rể, đối với số của tôi thì không quan tâm. vứt trên giá sách.
Nhưng giờ khi cần tới. thì lại không tìm thây đâu!
Nhưng mà có càu. mọi con đường đều dẫn tới La Mà. không tìm được số của tôi, thì Lý Tiểu Hồng côn nhiều con đường khác! Lần trước. Lực Hồng Đào cho nàng danh thiếp, nàng vẫn côn giữ!
Nàng càn cứ vào số điện thoại trên danh thiếp, gọi hai lẩn. thì điện thoại nhấc máy.
"Xin chào. tôi là Lực Hồng Đào. xin hỏi ai vậy?" Lực Hồng Đào thấy số này là người ngoài, cho nên nhanh chóng nhấc máy.
"Alo. Lực lão đệ, tôi là đây!" Lý Tiểu Hồng nhiệt tình nói.
Lực lão đệ? Mẹ nó! Ai mà có lá gan lớn như vậy. dám gọi mình là Lực lão đệ?
Nhưng mà Lực Hồng Đào không phải người ngu. biểu hiện thì lại rất nhiệt tình: "Đại tỷ là?"